"Chị," Tiểu Vương vội bước lên, "Căn đó em vừa hẹn, họ đang ở nhà, giờ mình qua đó luôn ạ?"
Triều Tân lười biếng lúc này lại đứng thẳng người, chắc vì không có chỗ nào đáng tin ở gần đây.
"Ừ, vậy đi xem thử."
Dù đã có quyết định trong lòng, nhưng Hướng Vãn vẫn ngần ngại, chưa muốn nói ra.
Nói gì thì cô cũng là một đồng tính nữ.
Nhìn Tiểu Vương vui vẻ Hướng Vãn thấy hơi áy náy, cô đi phía sau, không nhìn Tiểu Vương.
Ra khỏi khu nhà, đến ngã tư đường chính, Tiểu Vương chợt khựng lại. Đèn xe bên đường nhấp nháy, Triều Tân đang đứng đó với chìa khóa xe trên tay. Tiểu Vương đứng hình mất ba giây.
Tiểu Vương gãi đầu gãi tai, bỗng nghĩ này có phải khách hàng bí ẩn do công ty cử đến để kiểm tra dịch vụ của mình hay không. Hoặc là, cô hai nhà giàu trải nghiệm cuộc sống?
Ngồi ghế sau, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng và mùi da cao cấp trong xe, Tiểu Vương cảm thấy bồn chồn.
Tiểu Vương vò đầu bứt tai, túa mồ hôi.
Thế là vội lấy khăn giấy lau mồ hôi, nắm chặt trong tay, sợ vụn giấy rơi.
Chưa kịp chuẩn bị tâm lý, họ đã đến Vịnh Giang giai đoạn 2. Tiểu Vương xuống xe trước, mở ô, chờ Triều Tân bước ra từ ghế lái.
Triều Tân liếc nhìn: "Cảm ơn.
"Trời ạ, đúng là chị đại, càng nhìn càng thấy khí chất. Thế là bước chân của Tiểu Vương càng thêm nhanh, cầm ô che cho Triều Tân, vừa đi vừa giới thiệu tiện ích xung quanh theo ánh mắt lơ đãng của cô:"Chị, gần đây có một siêu thị lớn, rồi cái tòa nhà kia chị thấy không, đó là trung tâm thương mại, mới xây xong ạ, đang tuyển người thuê mặt bằng.
Sau này toàn hàng hiệu vào đấy, nghe nói họ muốn biến nó thành kiểu như khu Tam Lý Đồn. Giờ qua một con phố nữa là có dự án xây bệnh viện hạng nhất, nói chung căn này em không dám chắc gì, nhưng khi trung tâm thương mại và bệnh viện đi vào hoạt động, giá trị phải tăng gấp đôi."
"Thuê nhà."
Triều Tân lạnh lùng nhắc nhở.
"Dạ đúng đúng đúng," Tiểu Vương vờ vỗ trán, "Thuê cũng rất tiện, sau này người thuê là người hưởng lợi mà."
"Chị xem khu này có phải tốt hơn khu lúc nãy không ạ. Nó ngay cạnh đường lớn, không có mấy con hẻm bé, đằng sau còn có cả khu vườn, tuy không lớn nhưng khá sạch."
"Em ấy thuê.
"Triều Tân lại nói. Tiểu Vương hơi nghẹn lời, ợ một cái, đưa cán ô về phía trước:"Chị cầm ô tự che ạ, túi em còn một cái, em che cho chị Hướng."
Triều Tân hết chịu nổi: "Em ấy mới 20 tuổi."
Gọi chị đã đành, còn gọi là "chị Hướng
"nữa chứ. Lúc này Tiểu Vương toát mồ hôi hột, nách cũng ướt đẫm. Nếu đây thực sự là"khách hàng bí ẩn
"mà đồng nghiệp đã nói, đến để điều tra dịch vụ thì tiêu đời là cái chắc. Hướng Vãn vuốt lại đuôi tóc, nhẹ nhàng hỏi:"Mình vào ạ?"
"À, vào vào vào, khu này có cửa bảo vệ, để em nói với bảo vệ đã." Tiểu Vương chạy vội, nhưng vừa đến gần, bảo vệ nhìn thấy thẻ trên ngực, thuận tay mở cửa.
Tiểu Vương thấy bực, đã chào hỏi bảo vệ nhiều lắm rồi. Lần sau nếu khách ở gần đây, vào cổng phải kiểm tra kỹ hơn chứ, mặt mũi cứ đờ ra, chả có chút sức sống nào.
Nhưng hai người kia không để ý đến những suy nghĩ trong lòng Tiểu Vương, chị đại hất tóc, bước vào cổng một cách duyên dáng.
Căn nhà mà Tiểu Vương tìm nằm ở tòa nhà thứ hai bên phải, thực sự tốt hơn, chí ít hành lang cũng được trát vữa, dù còn một số vết xước của lốp xe đạp và số điện thoại của thợ sửa khóa.
Có lẽ sắp đến giờ ăn trưa, vài anh shipper đợi thang máy, còn có mấy bà cô mặc đồ ngủ xách rau, chen chúc trong cái thang máy bé tí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!