Editor: LuciferVadden
"Ghê gớm?" Tiêu Phong ngày càng cảm thấy Cao gia này chính là Cao gia mà hắn nghĩ "Ghê gớm thế nào?" Luôn cảm thấy đại tiểu thư kia làm chuyện ngu xuẩn.
Đại tiểu thư kia không phải Cao Tử Mân sao? Tiêu Phong cảm thấy sẽ rất phiền phức đây.
"Con người cô ấy rất tốt, thường xuyên cho chúng tôi ăn. Hơn nữa cô ấy còn có dị năng không gian, không gian rất là lớn đó!" Cậu bé cười nói "Hơn thế nữa, chị ấy còn có dị năng Thủy hệ thần kỳ! Có thể trị virus tang thi!"
Tiêu Phong đột nhiên nhớ tới trong không gian bạch ngọc của Cao Tử Mân có nước suối, tức thì thấy trái tim mình bị đâm mấy mũi tên. Hắn có thể tưởng tượng cảnh tượng sau này, Cao lão phải chịu đựng bao nhiêu áp lực đến từ thế lực khắp nơi!
Mặt không cảm xúc, Tiêu Phong nhẹ nhàng hỏi một câu: "Tiểu thư Cao gia ấy tên là gì?"
"Tên, tên Cao Tử Mân." Cậu bé bị Tiêu Phong bất chợt trở mặt dọa một chút.
Đúng là…
"Tề gia có người nào tên Tề Mộ Vân hay không?" Tiêu Phong lại hỏi.
"Có chứ, hơn nữa trong những thiếu gia của Tề gia, hắn là lợi hại nhất." Cậu bé nói.
"Trong những?" Tiêu Phong nghi hoặc, mẹ Tề Mộ Vân không phải chỉ sinh một đứa con sao?
"Những người khác, nghe nói đều là con riêng." Cậu bé nhìn xung quanh một cái, nhón chân nói nhỏ bên tai Tiêu Phong.
Cmn…
"Vậy, Tiêu tiên sinh, chúng ta ở đâu?" Vạn Tư Di nhỏ giọng hỏi.
"Gọi tôi Tiêu Phong là được, cô gọi tôi tiên sinh tôi cảm thấy mình rất già" Tiêu Phong nói "Cậu biết đại bản doanh Cao gia ở đâu không?"
"Biết thì biết, nhưng mà tôi vào không được." Cậu bé lắc đầu nói.
"Không sao, trước cậu mang bọn tôi đi là được rồi." Tiêu Phong nói, cũng không biết người giữ cổng có biết hắn hay không. Vạn nhất không biết, vậy thì lúng túng lắm.
Căn cứ thành phố S chia làm ngoại thành, trung thành và nội thành, đại bản doanh Cao gia ở nội thành, mà Tiêu Phong bọn họ ở ngoại thành, nói cách khác bọn họ phải đi rất lâu.
"Xung quanh là cửa hàng, phải đóng thuế vàng định kỳ cho căn cứ. Ngoại thành thì cửa hàng tiền mặt nổi danh không nhiều, nhưng lại không ít cửa hàng tiền mặt, nghe nói bọn chúng đều là người trung thành hoặc nội thành mở…" Cậu bé dẫn đường, đồng thời cũng không ngưng miệng, một đường giải thích cho Tiêu Phong.
"Từ đây đến nội thành cần bao lâu?" Tiêu Phong ngắt lời cậu, hỏi.
"Dựa theo tốc độ chúng ta bây giờ, đại khái cần một giờ. Nơi này cũng có xe kéo, chính là xe xích lô bên ngoài, phiá tổ chức đi ra ngoài thu hồi xe xích lô, người bình thường có thể thuê, sau đó bán sức kiếm ăn." Cậu bé nói "Bây giờ thì những người có kinh nghiệm đồng án tương đối được coi trọng. Nghe nói ở trong nội thành có thí nghiệm đất, trồng hạt giống xuống, năng suất nảy mầm không cao lắm, để người không có kinh nghiệm chăm sóc, mầm càng khó lớn lên."
"Xe kéo đắt không?" Tiêu Phong ngồi đối diện xe hơi động tâm.
"Tôi chưa từng ngồi, nhưng người cấp trên thường xuyên ngồi, tôi nghe nói đến nội thành phải tốn mấy bao mì ăn liền, dù sao cũng xa xôi mà." Cậu bé nói, chỉ chỉ một chiếc xe xích lô phía trước không xa.
[Kí chủ, phụ cận có sóng năng lượng thần ngọc meo.]Hắc Miêu đột nhiên nói[Phương hướng hình như là nội thành, nơi đó có dụng cụ dò xét sóng năng lượng, meo không dám làm quá trớn.]
"Chúng ta trực tiếp ngồi xe." Tiêu Phong nghe thấy lời Hắc Miêu, đồng thời trong lòng nghi ngờ thần ngọc xuất hiện. Đàm giá cả với xa phu chiếc xích lô phía trước xong, ba người lập tức lên xe.
[Hắc Miêu, ngươi giúp ta điều tra nguyên tác, ta muốn nhìn một chút.]Tiêu Phong nhắm mắt lại, người bên ngoài cho là hắn đang nghỉ ngơi.
[Này, kí chủ, lần trước…Lần trước trên núi á, ta nhìn một lần cuối, là lần cuối cùng meo.]Giọng Hắc Miêu ấp a ấp úng.
[Có ý gì?]Tiêu Phong nghe không hiểu, nhưng hắn có dự cảm không tốt.
[Nói đúng hơn là, nguyên tác biến mất rồi meo!]Hắc Miêu hét lên như vỡ giọng.
[Ngươi đang đùa ta?]Tiêu Phong không tin.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!