Editor: LuciferVadden
[Được, thuê bao lâu?]Hắc Miêu hỏi.
[Ta để bao lâu tính bấy lâu, ngươi tự tính thời gian.]Tiêu Phong nói.
[Ta làm rồi, ngươi có cảm ứng chứ?]Hắc Miêu hỏi.
[Ừm.]Tiêu Phong cảm thấy trong đầu mình nhiều hơn cái gì đó.
[Không gian trung tâm mua sắm khuôn mẫu giả lập, đồ vật đã đặt ở bên trong, ngươi cũng có thể nhìn thấy bên trong để cái gì, tốt cho thu dọn.]Hắc Miêu nói, tiện thể giúp Tiêu Phong mở ra.
Tiêu Phong nhìn thoáng qua đồng hồ, 10 phút sắp đến, vội vàng hướng trong không gian sắp xếp đồ vật.
Quần áo chăn mền đều mang đi, đồ ăn cũng phải mang đi… Còn có chút không gian, Tiêu Phong trái nhìn phải nhìn, cuối cùng quyết định đem đồ vật linh tinh trong ngăn kéo đều mang đi, vạn nhất phải dùng, không có chẳng phải là khóc chết? Ở tận thế, rất nhiều thứ cũng sẽ không tiếp tục sản xuất.
Tiêu Phong lại lấy ra một cái ba lô, nhét bên trong đầy ắp đồ ăn.
Trước đó ra khỏi phòng ngủ, Tiêu Phong suýt nữa quên mất đem song đao lấy ra. Hiện tại không cầm song đao từ trong phòng ngủ đi ra ngoài, hắn liền không có biện pháp ở trước mặt bọn họ dùng.
Không có khả năng bỗng dưng xuất hiện a?
Nhưng mà nghĩ nghĩ, Tiêu Phong lại cảm thấy không thể nghênh ngang như thế cầm loại đao này ở trước mặt quân đội lắc lư, thế là bao hết ở bên ngoài một lớp giấy, lại cầm bao tải lớn ra, đem song đao bỏ vào.
"Meo~" mở cửa phòng ngủ ra, liền gặp được mèo đen ngồi xổm ở cửa, trái phải vẩy vẩy cái đuôi. Tình huống mới nãy quá mức nguy hiểm, Tiêu Phong chưa cẩn thận nghĩ, bây giờ nhìn thấy mèo đen, Tiêu Phong mới nhớ tới khi nãy mình rõ ràng đem mèo đen ném vào WC, còn đóng kín cửa, mèo đen làm sao ra?
Nghi hoặc hướng hướng WC xem xét, Tiêu Phong lập tức chả biết nên nói cái gì, cửa WC phá cái lỗ lớn, còn là cái lỗ dị thường, rất rõ ràng, mèo đen là đánh vỡ cửa ra…
Tiêu Phong đem ánh mắt phóng tới trên mình mèo đen, mèo đen trên mình hoàn hảo không chút tổn hại. Chẳng lẽ là chất lượng cửa không tốt? Đánh giá không tốt*!
*Sai bình(): Trong mua sắm trực tuyến hiện đại, người mua hoặc người bán không hài lòng với đánh giá được đưa ra – Baidu (tôi không biết có nên chú thích cái này không haha)
"Đi." Thanh âm lãnh đạm truyền đến, Tiêu Phong quay đầu nhìn lại, những người kia đều đi tới cửa!
"Chờ một chút!" Tiêu Phong vội vàng đuổi theo, chạy mấy bước sau lại quay về, đem mèo đen ôm sau đó lại đuổi theo sau.
Tiêu Phong đi theo đám bọn họ đi, lúc ở lầu 3 gặp Trần Duệ, Trần Duệ thấy Tiêu Phong trên tay ôm một con mèo đen, cõng ở sau lưng một cái ba lô lớn, trong tay còn mang theo bao tải, cảm thấy hết sức nghi hoặc.
"Tiêu Phong, cậu muốn đi đâu? Quân đội đến phải không?" Trần Duệ hỏi.
"Tôi đi tìm ông nội tôi." Tiêu Phong cười đáp lại y.
"Vậy cậu phải cẩn thận a!" Trần Duệ nói.
"Tôi biết rồi, cám ơn." Tiêu Phong nói, dõi theo một đoàn người Tề Mộ Vân lại đi xa, vội vàng chạy trước đuổi theo. Bởi vì tất cả tang thi của cao ốc này mọi người đã giết, cho nên đi ra rất dễ dàng.
"Cậu muốn nuôi mèo?" Tề Mộ Vân trông thấy mèo đen trong ngực Tiêu Phong, nhíu mày.
"Nó…" Tiêu Phong rầu rĩ có nên hay không nói đây là bảo tiêu tương lai của hắn, bất quá đoán chừng sẽ không có người tin tưởng.
"Được rồi, lên xe." Tề Mộ Vân nói, trong lòng suy nghĩ Tiêu Phong chẳng bao lâu nữa liền sẽ vứt bỏ mèo đen, khỏi cần cậu ta nói thêm cái gì.
"Tôi ngồi chỗ nào?" Tiêu Phong nghi hoặc hỏi, bởi vì hai chiếc xe có 10 chỗ trống, Tề Mộ Vân một đoàn người vừa vặn 10 chỗ, không còn chỗ.
"Đến đây." Tề Mộ Vân trầm mặc một lúc, chỉ chỉ bắp đùi mình nói. (a anh ơi ~)
"Ngài đang nói đùa?"Tiêu Phong thăm dò hỏi. Nói giỡn! Đùi Sát Thần có thể ngồi a? Có thể a! (thiệt chứ đùa gì em trai ~)
"Đến đây." Tề Mộ Vân nhíu mày, Tiêu Phong đầu còn chưa nghĩ kỹ, thân thể của mình động trước, đi nhanh qua. (mời em vào trym…nhầm… mời em lên đùi anh xem có gì nào =))
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!