Máu Liễu Vân phun ra ngoài, bà ta đổ gục xuống đất.
Mấy nhân viên cảnh sát gần bà nhất xông tới.
Một người nhanh chóng đá văng con dao trên tay bà, một người giữ chặt vết thương trên cổ bà muốn cầm máu.
Nhưng chẳng có ích gì.
Bà ta cắt chuẩn vào động mạch, căn bản không thể cầm máu.
Viên Bằng Hải bước nhanh qua.
Liễu Vân từ từ nhắm mắt lại.
Nhân viên cấp cứu vẫn đang chờ lệnh ở cách đó không xa nhận được mệnh lệnh, xách túi cứu thương nhanh chóng chạy tới.
Một nhân viên cảnh sát lắc đầu với Viên Bằng Hải, thể hiện Liễu Vân không được rồi.
Viên Bằng Hải nhìn Liễu Vân, tâm tình phức tạp.
Bến tàu vận chuyển hàng Sa Giang.
Lúc Âu Dương Duệ chạy đến cục cảnh sát lân cận thì cảnh sát đã đến hiện trường rồi, người phụ trách bến tàu đã kiểm tra tình huống thuyền chở hàng theo yêu cầu của cảnh sát, yêu cầu tạm dừng tất cả tàu xuất hành.
Ngay lúc Âu Dương Duệ nói chuyện với người phụ trách bến tàu thì đột nhiên nhận được báo cáo của nhân viên cảnh sát, lúc bọn họ điều tra phát hiện một chiếc tàu có tên "Khải Minh" có biểu hiện bất thường.
Cửa khoang không mở, không tiếp nhận điều tra.
Âu Dương Duệ xác nhận vị trí tàu Khải Minh với người phụ trách bến tàu, mọi người lái xe chạy tới.
Còn chưa tới nơi, Âu Dương Duệ lại nhận được điện thoại.
Phát hiện ra Khưu Tự trên tàu Khải Minh.
Khưu Tự bắt cóc con tin, cũng nổ súng về phía cảnh sát.
Hai cảnh sát bị thương, đã triệt hạ tàu.
Nhân viên cảnh sát lân cận đang nhanh chóng chạy tới chi viện.
Âu Dương Duệ nhanh chóng liên lạc với đội trưởng đặc công Hoàng Nhạc, Hoàng Nhạc đưa đội viên tới.
Anh nhận được vị trí tàu Khải Minh và bản đồ bến tàu do Âu Dương Duệ gửi, nhận tin lập tức bố trí.
Âu Dương Duệ gọi điện thoại cho Lưu Tống, nói cho ông biết tình huống hiện tại của bến tàu.
Lưu Tống nói:
"Vừa rồi tôi đưa thông tin giả, hỏi lại vấn đề, Lâm Nguyệt liền phát hiện ra không đúng. Bây giờ bà ta không chịu nói gì hết. Tôi sẽ tiếp tục hỏi."
"Được.
"Âu Dương Duệ cúp điện thoại. Xe của anh rốt cuộc tới phía trước tàu Khải Minh. Khưu Tự trên boong tàu, có thùng hàng làm vật che chắn, anh ta ghìm một cậu thiếu niên nhỏ gầy, chĩa súng vào đầu thiếu niên kia. Trên người thiếu niên kia có máu, vẻ mặt hoảng sợ. Trong đội đặc công của Hoàng Nhạc có hai người cầm tấm chắn ở dưới tàu muốn đi lên, Khưu Tự lớn tiếng uy hiếp, nắm chặt cổ người kia. Con tin không thở nổi, mặt gồng đến đỏ bừng. Hai đặc công kia lùi về sau một chút, lúc này Khưu Tự mới nới lỏng cổ con tin."Con tin đó là ai?" Âu Dương Duệ hỏi cảnh sát hiện trường.
"Con của thuyền trưởng." Cảnh sát nói, "Bây giờ thuyền trưởng còn trong khoang tàu."
"Hoàng đội." Âu Dương Duệ vội vàng chào hỏi Hoàng Nhạc.
"Đã biết rồi, tàu này có thể lái đi bất kỳ lúc nào." Hoàng Nhạc trả lời, bọn họ đang chạy vội, kiếm chỗ bắn tỉa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!