Xe chạy về hướng nhà họ Lam.
Dọc đường đi Lam Diệu Dương bận rộn không ngừng, anh gửi tin cho Âu Dương Duệ hi vọng anh phái hai cảnh sát khác tới bảo vệ Nghê Lam.
"Trên mạng đã có người tạo sóng gió rồi. Nguyền rủa cô ấy chết, còn nói muốn giết cô ấy. Tôi lo đây chỉ là làm nền cho việc mưu sát." Lam Diệu Dương không quên được tình huống lúc nhìn thấy thi thể Quý Dũng Quân.
Âu Dương Duệ trả lời đã thấy tình hình trên mạng rồi, chuyện này có liên quan đến vụ án, anh sẽ sắp xếp điều tra.
Anh cũng muốn Lam Diệu Dương đừng tiết lộ ra ngoài bất kỳ nội dung vụ án nào trong giai đoạn này.
"Thiệt thòi cho anh với Nghê Lam phải nhịn chút. Tin tức liên quan tôi đã liên lạc với bên phụ trách, bọn họ sẽ xóa bỏ sạch sẽ."
Lam Diệu Dương mím chặt môi.
Không xóa sạch được, bức hình kia và những phỏng đoán ác ý đã ghim sâu vào đầu fan hâm mộ và dân mạng rồi, nếu như không làm sáng tỏ thì quá oan uổng cho Nghê Lam, bản thân anh cũng khó chịu.
Nhưng do bọn họ chủ động tham gia vụ án, lúc thuận lợi thì bọn họ vui vẻ bừng bừng, dương dương đắc ý, lúc gặp khó khăn gì thì cũng phải nuốt uất ức vào bụng, cứ theo quy tắc mà tiếp tục chấp hành.
Lam Diệu Dương im lặng một hồi, tiếp tục bấm điện thoại:
"Có thể nói Trâu Úy tới bảo vệ Nghê Lam không? Cô ấy có bản lĩnh, cũng quen với Nghê Lam, lại là nữ. Tôi có thể sắp xếp thân phận trợ lý Nghê Lam cho cô ấy."
Nắm đấm của Nghê Lam có lợi hại cũng không đánh lại súng.
Lam Diệu Dương hi vọng súng của cảnh sát có thể theo bên cạnh Nghê Lam.
Phía Âu Dương Duệ đồng ý sẽ phối hợp lại với Viên cục.
Anh còn nhắn:
"Anh cũng phải cẩn thận. Nghê Lam là chim đầu đàn, hành động nhắm vào cô ấy cũng nhanh hơn chút, nhưng không loại trừ anh cũng gặp nguy hiểm."
Lam Diệu Dương trả lời: "Tôi biết.
"Lam Diệu Dương vẫn trò chuyện trên WeChat, không nói câu nào với Nghê Lam. Nghê Lam nổi giận, cuối cùng quay đầu lại, gắt gỏng nói:"Anh bận vậy à?"
Giọng điệu này khiến Lam Diệu Dương không thoải mái, cơn giận của anh còn chưa giảm, anh cứng rắn nói: "Đang thu dọn cục diện rối rắm, giải quyết vấn đề."
"Không gọi điện thoại cho khỏe? Có gì không muốn em nghe sao?"
Lam Diệu Dương lạnh lùng đưa điện thoại cho cô, Nghê Lam liếc nhìn anh, thô lỗ giật lấy điện thoại.
Tưởng cô khách sáo sao? Còn lâu á.
Màn hình điện thoại Lam Diệu Dương đang dừng chỗ đối thoại WeChat với Âu Dương Duệ, Nghê Lam đã đọc, người bên Âu Dương Duệ nhiều, không dễ nói chuyện, đành phải nhắn tin nói, cũng không phải nội dung gì to tát.
Nghê Lam rời khỏi màn hình chat, quay lại trang chủ WeChat, liếc thấy tin nhắn của Hứa Quyên gửi tới, phía trên có một câu: "Buổi tiệc không để Nghê Lam nhảy mở màn, chuyện này cũng lấy đại cục làm trọng…
"Chỉ một câu mở đầu, điểm quan trọng phải bấm vào xem mới rõ hết nội dung. Nghê Lam dừng tay, cô không muốn đọc nữa. Nghê Lam trả lại di động cho Lam Diệu Dương,"Em không cần vệ sĩ."
"Chỉ tạm thời thôi."
"Em không muốn cãi nhau.
"Lam Diệu Dương không nói lời nào. Lam Diệu Dương im lặng khiến Nghê Lam bực mình, cô quay đầu lại nhìn ngoài cửa sổ. Rất chán nản, cực kỳ chán. Một lúc sau đã đến nhà họ Lam. Trước khi xuống xe Lam Diệu Dương nói với Nghê Lam:"Em về thẳng nhà đi, đừng có đi đâu khác.
Cảnh sát đưa Giang Tân đi rồi, bên Âu Dương Duệ sẽ thẩm vấn ông ta.
Em ngủ sớm một chút, hôm nay cũng mệt rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!