Chương 48: (Vô Đề)

Lam Diệu Dương không nhìn thấy bóng dáng Nghê Lam, anh vội vàng nhìn màn hình.

Nghê Lam có đeo camera trên người, anh nhìn hình ảnh trên camera có thể thấy được tình huống bên cô.

Đầu tiên Nghê Lam nấp bên ngoài dải cây xanh phía sân sau, quan sát tình hình bên trong một hồi.

Không có bảo vệ hay mấy tên lâu la, không có gì bất thường.

Nghê Lam cúi thấp người nhanh chóng chạy về phía bên tường phòng Tiểu Hồng, lẩn vào trong bóng tối.

Lam Diệu Dương luôn cảm thấy có gì đó không đúng, không nhịn được dặn đi dặn lại: "Em cẩn thận một chút."

Nghê Lam khẽ đáp lại, quan sát kỹ xung quanh, rồi trèo lên đường ống bên tường, đạp lên khe hở hốc tường gạch, bò lên lầu hai.

Cửa sổ thứ tư lầu hai là phòng Tiểu Hồng.

Vừa rồi Nghê Lam ở dưới lầu quan sát, màn cửa kéo kín, không có ánh đèn.

Cửa sổ thứ ba ngược lại lộ ra một khe nhỏ, đèn sáng, dường như có người.

Nghê Lam trèo lên trên, áp người vào cửa sổ phòng số ba nhìn thử, bên trong có một cô gái đang hút thuốc lướt điện thoại.

Nghê Lam lại chuyển sang phòng số bốn, dán miếng nghe lén lên cửa kính để nghe thử, bên trong không hề có chút âm thanh nào.

Nghê Lam cúi đầu nhìn khoảng sân nhỏ phía dưới, trống trơn không có người.

Nghê Lam đưa tay thăm dò mở cửa sổ, cửa khóa kéo không ra.

Nghê Lam tiếp tục trèo lên lầu, cửa sổ căn thứ tư lầu ba cũng là phòng ở, là của con trai.

Lúc Nghê Lam leo lên, người kia đúng lúc vừa nghe điện thoại vừa đi đến bên cửa sổ.

Nghê Lam vịn ống áp sát vào tường.

Người đàn ông kia giống như muốn kéo màn cửa, kéo được một nửa thì phía bên kia điện thoại ầm ĩ lên, liền đứng bên cửa sổ kích động nói chuyện.

Lam Diệu Dương nhìn màn hình đứng yên bất động cùng tiếng nói chuyện lớn tiếng của người đàn ông kia, nhíu mày.

Đột nhiên, điện thoại của Lam Diệu Dương vang lên.

Lam Diệu Dương giật nảy mình, suýt chút nữa thì nhảy dựng lên.

Anh vừa nhìn thì thấy là cuộc gọi của mẹ Hứa Quyên, liền nhận máy.

"Mẹ, giờ con đang bận, chút nữa con gọi lại." Lam Diệu Dương vội nói.

"Đang làm gì đó?" Hứa Quyên hỏi.

"Chút nữa nói cho mẹ biết."

"Ừm." Giọng Hứa Quyên có phần không vui.

"Thực ra mẹ muốn bàn bạc với con chuyện tiệc mời, mẹ thấy vẫn nên hủy phần khiêu vũ của Nghê Lam thì ổn hơn. Đợi con rảnh rồi thì chúng ta nói chuyện."

Lam Diệu Dương: "…Dạ, có gì con gọi lại."

Lam Diệu Dương thấy hình ảnh chuyển động, Nghê Lam tiếp tục trèo lên trên.

Lam Diệu Dương cúp điện thoại của Hứa Quyên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!