Chương 46: (Vô Đề)

Dương Đức hoảng hốt la lên, muốn chạy tới ôm chân đưa Quản Hoài xuống.

Thẩm Hoa vội quát: "Đừng đụng vào, ông ta tắt thở rồi.

"Dương Đức sững sờ. Thẩm Hoa lại nói:"Tắt thở lâu rồi.

Bảo vệ kỹ hiện trường, gọi pháp y tới."

Lúc này Dương Đức mới tỉ mỉ quan sát, quả nhiên màu da đã khác thường rồi.

Dương Đức thấy buồn nôn, không nhịn được, vọt ra ngoài phòng nôn một trận

Hơn hai mươi ba mươi năm về trước, vì vụ án buôn người mà trấn Lâm Thủy nổi tiếng khắp nước, nhưng về sau trong trấn phổ biến pháp luật, cũng tổ chức nâng cao năng lực đội ngũ chấp pháp, nghiêm khắc chỉnh lý nhiều năm, lại điều chỉnh phương hướng phát triển kinh tế, cuộc sống của mọi người tốt hơn, tập tục của cả trấn đều thay đổi

Hiện tại ở trấn Lâm Thủy vẫn có trộm vặt móc túi đánh nhau, nhưng án mạng thì cả mấy năm nay không thấy.

Sau khi Dương Đức lao ra ngoài, Thẩm Hoa gọi điện thoại cho hai đồng nghiệp cùng đến điều tra trấn Lâm Thủy với mình, kêu bọn họ một người đi tìm cảnh sát địa phương tới, một người lên phòng hồ sơ cục cảnh sát của trấn niêm phong hết toàn bộ hồ sơ Quản Hoài từng xử lý điều tra trước đây, cẩn thận không để người khác trộm mất.

Dặn dò xong xuôi thì Dương Đức cũng ói xong, cố gắng đi vào.

Thẩm Hoa không bình luận gì anh, chỉ thúc anh gọi đồng nghiệp tới bảo vệ hiện trường, phải điều tra xung quanh, còn phải tìm pháp y tới kiểm tra thi thể.

Thẩm Hoa vừa nói vừa cẩn thận xem xét hiện trường, lấy điện thoại chụp lại chi tiết căn phòng và thi thể Quản Hoài.

"Trên trấn chúng tôi không có pháp y, phải gọi pháp y trong thành phố tới." Dương Đức thấy Thẩm Hoa làm đâu ra đấy, lạnh lùng lão luyện, càng cảm thấy lúng túng về sự bối rối không có kinh nghiệm của mình.

"Vậy thì nhanh gọi điện thoại cho bọn họ tới trong đêm." Thẩm Hoa nói, "Có lẽ có liên quan tới vụ án của chúng tôi."

Dương Đức nghe xong thì nhanh chóng gọi điện.

Thẩm Hoa cũng gọi điện báo cáo cho Lưu Tống, nhờ Lưu Tống gọi điện cho phía thành phố.

Phía Âu Dương Duệ sắp xếp người tiến hành thẩm vấn người của Kim Khổng Tước, cũng không thuận lợi như anh dự liệu.

Những người làm việc ở chỗ như thế này cơ bản đều là tay lỏi đời.

Sau khi cảnh sát đến Kim Khổng Tước tìm người, bọn họ đã sớm chuẩn bị xong khẩu cung.

Ba người theo dõi Nghê Lam bị bắt ở chung cư, cùng với chiếc xe tới đón bọn họ đều bị đưa về.

Khẩu cung mấy người này đều đồng nhất, nói là có một người đàn ông là khách quen trước đây hay tới Kim Khổng Tước bọn họ.

Hôm nay lén xâm nhập vào phòng riêng của nữ phục vụ bên họ, ra tay đánh người và giở trò hèn với người của bọn họ.

Cô gái lớn tiếng kêu cứu, người kia nhảy qua cửa sổ chạy đi.

Vì vậy bọn họ mới đuổi theo người đàn ông kia, muốn bắt anh ta quay về Kim Khổng Tước xin lỗi cô gái kia và thương lượng chuyện bồi thường, nhưng không ngờ người đàn ông này lại có trợ giúp, đánh cho bọn họ một trận rồi chạy mất.

Bọn họ muốn theo tới cùng nhưng xe bị đập hư.

Còn về súng ống cảnh sát buộc tội bọn họ nắm giữ phạm pháp, bọn họ tuyệt đối không nhận, sau đó còn nói là tự mình mua từ khách hàng, vì tính chất công việc tương đối nguy hiểm, có súng thì an tâm hơn chút, đồ dùng trong ngành.

Mà người bán súng cho bọn họ là khách quen gây chuyện kia.

Tóm lại nói tới nói lui đều là lỗi của A Sinh.

Tiểu Hồng cũng khai giống như bọn họ. Cô nói mình trở về phòng thì gặp một tên khách hèn, suýt bị cưỡng gian.

Cô ra sức phản kháng thì bị đối phương đánh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!