Sở công an tỉnh.
Quý Dũng Quân ra khỏi phòng làm việc, ông hơi cúi đầu chau mày, biểu cảm và cơ thể lộ ra sự mệt mỏi.
Lưu Tống từ trước mặt đi tới.
Ông vừa mới đi công tác về, vất vả mỏi mệt, còn cầm hành lý. Quý Dũng Quân thả lỏng người chào hỏi ông. Lưu Tống dừng bước hỏi ông:
"Chúc mừng nha, lão Quý. Nghe nói lại mới diệt thêm một tụ điểm, thu hoạch rất lớn nhỉ."
Quý Dũng Quân khẽ lắc đầu, ông nhìn nhìn xung quanh, hất đầu chỉ vào một phòng họp trống. Lưu Tống hiểu ý, cùng ông đi vào.
Quý Dũng Quân và Lưu Tống cùng cấp, phần lớn vụ án ông phụ trách có liên quan tới các tập đoàn tội phạm có tổ chức. Trước mắt ông đang truy tra tổ chức tội phạm quy mô lớn nhất, điều tra tốn nhiều thời gian nhất, là vụ án có tên hiệu "Phục ưng
". Lúc ban đầu lập chuyên án"Phục ưng" này từ một vụ điều tra ma túy đơn lẻ, về sau cảnh sát phát hiện một chợ đen giao dịch súng ống có liên quan tới tập đoàn buôn thuốc phiện này, rồi về sau lại phát hiện bọn chúng có dính dáng tới người buôn thuốc phiện.
Bắt được một nhóm nhỏ, một thời gian sau lại tìm thấy dấu vết vụ án của cùng một tổ chức ở địa phương khác. Cảnh sát liên hệ tất cả các vụ án đơn lẻ này lại, so sánh tất cả khẩu cung và chứng cứ, lôi ra một mạng lưới tội phạm lớn đan xen, cuối cùng xác nhận đầu não của những vụ án nhìn tưởng như không liên quan này đều do một tập đoàn tội phạm dẫn dắt.
Cảnh sát đặt tên cho tổ chức tội phạm này là "Tổ ưng", biệt hiệu điều tra hành động "Phục ưng. Nhóm ngườiTổ ưng
"này gây án cực kỳ linh hoạt, tổ chức nghiêm mật, hành động thận trọng. Một khi một vài nhánh bị chém đứt, chúng sẽ bỏ cả cánh tay để bảo toàn mạng, nhanh chóng lẩn vào rừng, cho đến khi tĩnh dưỡng xong lại xuất hiện lần nữa. Vô số lần cảnh sát bắt được đều chỉ là bọn lâu la, không thể lay chuyển được đám người ở tầng trung và cao của tổ chức này. Thậm chí ngay cả lão đại"Kền kền" của "Tổ ưng
", cảnh sát cũng không thể tìm ra lai lịch. Hai năm trước cảnh sát phái nội ứng, biệt hiệu"Bồ câu."
"Bồ câu" không phụ sứ mệnh, tốn hết ba tháng cuối cùng lấy được lòng tin của một nhóm nhỏ, lại tốn hơn một năm trèo lên trên, tiến vào tầng trung của "Tổ ưng
". Nhưng anh vẫn không tra ra được"Kền kền" là ai, anh còn cần nhiều thời gian hơn.
"Bồ câu" vẫn luôn giữ liên lạc riêng với Quý Dũng Quân, anh nằm vùng giữa đám tội phạm cực kỳ hung ác, tình cảnh vô cùng nguy hiểm, thân phận mang tính cơ mật cao. "Bồ câu" càng leo cao trong "Tổ ưng
", liên lạc với Quý Dũng Quân càng thận trọng, có khi 1-2 tuần mất liên lạc cũng có. Về sau"Bồ câu" cung cấp một đầu mối quan trọng – Thương mại Kim Dương.
"Tổ ưng
"lợi dụng thương mại Kim Dương để buôn lậu thuốc phiện và linh kiện súng ống, cũng lợi dụng công ty này để rửa tiền qua nhiều tài khoản khống ở nước ngoài của công ty. Đây là đột phá to lớn trong hành động"Phục ưng
". Quý Dũng Quân kết hợp đội ma túy và đội hình sự, một bước tiêu diệt toàn bộ thương mại Kim Dương này, bắt nhiều tên tội phạm, tiêu diệt luôn con đường buôn lậu này. Nhưng Kim Dương cũng chỉ là một cái xác, pháp nhân và giám đốc cũng không phải"Kền kền
". Cảnh sát gây thiệt hại nặng cho"Tổ ưng" nhưng lại không bắt được "Kền kền", mà hai tháng sau đó không có tin tức của "Bồ câu". Việc này khiến Quý Dũng Quân cực kỳ lo lắng. Ông sợ "Bồ câu
"dữ nhiều lành ít. Khi đó Lưu Tống phụ trách một vụ án liên quan đến nội bộ cảnh sát, trong nội bộ cảnh sát có người cấu kết mưu đồ với tập đoàn tội phạm, không những khống chế camera giám sát an ninh của thành phố mà còn can thiệp thậm chí gây ra không ít vụ án lớn mà cảnh sát đang điều tra. Lúc Lưu Tống truy ra được kẻ phản bội, Quý Dũng Quân báo cáo chuyện"Bồ câu" mất liên lạc hai tháng, cấp trên cực kỳ quan tâm, nói Quý Dũng Quân và Lưu Tống hợp tác, bí mật điều tra xem thân phận của "Bồ câu" đã bị lộ hay chưa, bố trí hành động của "Phục ưng
"phải chăng cũng bị ảnh hưởng vì chuyện này. Lưu Tống không tra ra được liệu nội gián trong đội cảnh sát có nhúng tay vào"Phục ưng" không, mà lúc này Quý Dũng Quân cũng nhận được một tin tức quan trọng của "Bồ câu
"gửi đến – hoạt động buôn bán súng trái phép. Quý Dũng Quân như nhặt được bảo bối,"Bồ câu
"vẫn còn sống! Nhưng khi nghĩ lại, ông lại lo lắng. Lúc"Bồ câu
"gửi tin tức này hoàn toàn không sử dụng ám ngữ của bọn họ. Quy tắc liên lạc của Quý Dũng Quân và"Bồ câu" là Quý Dũng Quân không chủ động nhắn tin cho "Bồ câu", giảm bớt rủi ro bại lộ của anh. Nhưng khi "Bồ câu" nhắn tin tình báo cho ông sẽ dùng hình thức "giao hàng nhanh
"để gửi đến dãy số giả lập đã định sẵn. Mở đầu tin mỗi lần đều là:"Chọn món giao hàng nhanh." Sau đó sẽ là đủ loại tên đồ ăn thức uống. Mỗi cái tên đều có một ý nghĩa. Sau khi nhắn tin xong, "Bồ câu
"sẽ xóa tin nhắn trên di động của mình. Mà tin nhắn lần này của"Bồ câu" lại là "Chọn món giao hàng nhanh.
"Phía sau lại trực tiếp nói: Súng, thời gian, địa điểm. Ở đây có hai khả năng. Một là xác thực"Bồ câu" đã bại lộ, điện thoại của anh rơi vào tay "Tổ ưng", Tổ ưng báo tin giả cho cảnh sát, muốn xác nhận thân phận của "Bồ câu
", thăm dò hành động của cảnh sát. Cái còn lại là"Bồ câu" chưa bại lộ, nhưng tình cảnh của anh vô cùng nguy hiểm. Anh chỉ có rất ít thời gian để mật báo ra bên ngoài bằng điện thoại, anh rất khẩn trương, không cách nào cẩn thận tổ chức ý nghĩa của biệt hiệu, thế là dùng ít chữ nhất để biểu đạt ý.
Hoạt động buôn bán súng phi pháp này chỉ diễn ra trong hai giờ, không kịp điều tra rõ ràng suy đoán kỹ càng, Quý Dũng Quân cược tin này là thật.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!