Lam Diệu Dương và Nghê Lam cùng cảnh sát đã chính thức quyết định hợp tác với nhau.
Đúng như Viên Bằng Hải nói, đây không phải là lần đầu bọn họ hợp tác với Nghê Lam.
Cho nên tuy Âu Dương Duệ và Lưu Tống tương đối cảnh giác với phong cách làm việc băng băng thái quá của cô, nhưng bọn họ vẫn tin tưởng Nghê Lam và Lam Diệu Dương.
Hai bên đã hiểu rõ lẫn nhau, cho nên cuối cùng bàn bạc về hạng mục công việc cũng rất nhanh.
Phía Âu Dương Duệ lập tức phái người đến địa chỉ Lam Diệu Dương cung cấp để tìm thi thể.
Việc điều tra căn nhà tại đường Vi Dân và truy manh mối vụ án Tổ Ưng thì do Lưu Tống sắp xếp.
Hai người trọng thương trên chiếc KIA trắng đã được đưa tới bệnh viện cấp cứu.
Trong vụ nổ có nhân viên thương vong, danh tính vẫn còn đợi điều tra.
Nghê Lam báo cáo lại một phen tình huống cô quan sát được ở hiện trường, sau đó gửi cho Lưu Tống hình ảnh chụp được tên thanh niên và ông già kia.
Lưu Tống không biết người trẻ nhưng ông nhận ra ông già kia.
"Kim Thụ Bồi." Lưu Tống nói.
"Một trong những thủ phạm của Tổ Ưng. Chúng tôi có chứng cứ cho thấy ông ta là người đứng thứ hai của Tổ Ưng, nhưng mãi vẫn không tìm được ông ta."
"Ma quỷ chính là đem hai người này đi rồi.
"Nghê Lam nói. Lưu Tống và Âu Dương Duệ đã rất bình tĩnh, không đưa ra bình luận gì. Lam Diệu Dương chen vào đúng lúc:"Đợi chúng tôi về rồi sẽ chỉnh trang lại manh mối và tài liệu của tối nay."
Viên Bằng Hải nhìn Âu Dương Duệ một chút, Âu Dương Duệ nói: "Tôi sẽ theo sát chuyện thi thể kia, tìm được xác thì sẽ cắm người vào đội pháp y."
Lưu Tống nói:
"Bên đường Vi Dân đoán chừng phải làm suốt đêm. Chúng tôi cần chút thời gian kiểm tra loại trừ, phân tích dấu vết hiện trường. Đợi tài liệu của mọi người chuẩn bị xong rồi gặp mặt."
Lam Diệu Dương gật đầu: "Chúng tôi tra được bất kỳ manh mối nào, hay ma quỷ có liên lạc Nghê Lam, sẽ thông báo với các anh."
"Không không."
Lưu Tống vội vàng khoát tay.
"Hai người có bất kỳ suy nghĩ gì cứ thông báo cho chúng tôi." Âu Dương Duệ tiếp lời, "Đừng đợi tra ra được mới báo."
Lưu Tống gật đầu.
"Được." Lam Diệu Dương bắt tay bọn họ.
"Vậy không còn gì chúng tôi về đây." Nghê Lam cười híp mắt nhảy ra ngoài.
"Cô nghệ sĩ này." Âu Dương Duệ gọi cô lại.
"Đừng quên phải giữ bí mật tình tiết vụ án. Mai cô lên chương trình trực tiếp gì đó, chú ý một chút." Âu Dương Duệ nói.
Lưu Tống nghe vậy nhanh chóng tiếp lời: "Nếu bị người ta để ý rồi, mấy hoạt động công khai có thể giảm bớt được thì giảm đi."
Lam Diệu Dương nói: "Yên tâm, thông cáo báo chí của Nghê Lam không nhiều."
"Vậy là tốt, tôi cũng đoán vậy.
"Lưu Tống nói. Nghê Lam:"….
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!