Chương 29: (Vô Đề)

Trâu Úy trên đường chạy về phía vụ nổ thì nhận được thông báo của Tôn Triết Ngôn.

Xe KIA màu trắng, biển số XXXXXX.

Tôn Triết Ngôn sử dụng hệ thống truyền tin của văn phòng Nhị Lam Thần, đưa tất cả vào một kênh nói chuyện, bên phía Nghê Lam có bất kì tin tức gì, ông đều kịp thời thông báo cho mọi người, cũng bảo đảm Nghê Lam không bị quấy nhiễu bởi tin tức hỗn loạn của các bên.

"Tôi đang trên đường rồi. Ba phút nữa người bên chúng tôi có thể đến." Giọng Âu Dương Duệ vang lên trong kênh: "Trâu Úy, canh kỹ hiện trường."

"Nghê Lam đang ở tại hiện trường."

Tôn Triết Ngôn nói.

Lúc này Trâu Úy nhìn thấy chiếc xe kia rồi.

Chiếc xe KIA màu trắng kia từ xa tới, tốc độ kinh người.

Bởi vì tiếng nổ, không ít người ra khỏi nhà nhìn quanh.

Chiếc xe KIA chạy rất nhanh, mọi người đều hoảng sợ lùi về sau.

Có người còn chỉ vào xe chửi ầm lên, nhưng chiếc KIA trắng kia không thèm quan tâm, càng lái càng nhanh.

Một ông cụ mặc đồ ngủ ôm một đứa bé chạy ra, giống như bị vụ nổ làm hoảng sợ, không rõ tình hình, nhanh chóng chạy ra ngoài trốn.

Tốc độ chiếc xe KIA màu trắng kia không giảm chút nào, không thèm quan tâm đụng thẳng vào.

Xung quanh hét lên.

Trâu Úy ngẩn người, xông về trước, cô đưa tay ra theo bản năng.

Nhưng quá xa rồi! Cô trơ mắt nhìn đứa trẻ bị tông văng lên trời, mà ông cụ bị cuốn vào gầm xe.

Nhưng chiếc KIA chèn người xóc nảy một chút vẫn chạy về phía trước với tốc độ cao.

Đám người phẫn nộ hét lên, có người cầm đồ ném về phía chiếc xe nhưng không thể ngăn cản chiếc xe thoát đi.

Trâu Úy rút súng ra hét lên: "Dừng xe!

"Chiếc KIA màu trắng kia nhìn thấy súng lại càng điên cuồng, nhấn chân ga phóng thẳng tới. Trâu Úy hướng súng lên trời cảnh cáo. Trong nháy mắt chiếc KIA kia vọt tới, Trâu Úy không kịp nổ súng, lách người tránh qua bên cạnh. Thân xe lướt qua cánh tay cô, biến mất dạng ở một chỗ rẽ. Trâu Úy va vào bên tường, cánh tay và lưng đều đau rát. Vừa rồi lúc xe sượt qua người, cô nhìn thấy tên lưu manh trong xe có súng."Bọn họ có súng!

"Trâu Úy cắn răng, xoay người lao tới một bên ngõ nhỏ. Nhờ vừa rồi theo dõi Nghê Lam, cô mới biết tình hình mấy con đường này. Đi tắt qua đường gần đó! Trước khi chiếc xe này gây ra nhiều thương vong hơn nữa, phải chặn nó lại! Trâu Úy chạy nhanh trên đường, báo cáo lại tình huống vừa rồi:"Bọn họ tông người, mau gọi xe cứu thương!"

"Gọi rồi, đang trên đường.

"Âu Dương Duệ đáp lớn. Anh đạp mạnh chân ga."Trâu Úy, nhất định phải ngăn chiếc xe kia lại." Lưu Tống cũng đang trên đường đuổi tới,

"Nhóm người này mới vừa cho nổ tung tòa nhà, ném xăng dầu. Không rõ trên đường còn gì nguy hiểm nữa hay không."

"Mọi người bình tĩnh một chút." Lam Diệu Dương định trấn an mọi người: "Tôi sắp tới rồi."

Trong kênh nói chuyện, ngoài tiếng thở dốc lúc chạy của Trâu Úy, không còn âm thanh gì khác.

"Sao đột nhiên yên tĩnh vậy? Tôi bị rớt mạng à?

"Lam Diệu Dương hỏi. Không ai đáp lại. Chỉ có Tôn Triết Ngôn giữ thể diện cho sếp:"Đều online đây."

Lưu Tống nói: "Cảm ơn anh đã hòa hoãn không khí."

Âu Dương Duệ nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!