Chương 9: (Vô Đề)

Tại Nhật Bá thôn.

Thẩm Thanh Độ nằm trên chiếc giường gỗ cứng trong căn phòng mới mua, lướt Weibo bằng tài khoản phụ. Thỉnh thoảng lại chuyển sang xem tài khoản chính của mình, thấy số lượng fan không ngừng tăng lên, bình luận toàn là lời khen. Sự bực dọc vì bị chiếc giường gỗ cộm người cũng được xoa dịu phần nào.

Lý Tễ, cái tên ngốc đó vậy mà lại biết ghi âm, chuyện này Thẩm Thanh Độ thật sự không lường trước được. Nhưng hắn vẫn không tin một kẻ nghèo như vậy thật sự không mơ ước đến gia sản của Thẩm gia.

[Thanh Thanh tiểu bảo vẫn còn muốn có màn đổi vai đau khổ với Lý Tễ, hu hu hu]

[Ghi âm cái gì mà ghi âm, tôi thấy Lý Tễ chắc chắn là vì tiền thôi, quá mê tiền đi, chuyện này dám nói ra à?]

[A a a nếu tôi mà có được vẻ đẹp như tiểu bảo nhà tôi, cho dù phải làm thiếu gia nghèo thì tôi cũng cam lòng]

Hắn dùng tài khoản phụ, bấm thích từng bình luận chê bai, dẫm đạp Lý Tễ một, rồi mới rời khỏi Weibo.

Lý Tễ không muốn nổi tiếng, không muốn đòi tiền, vậy thì vì cái gì lại đồng ý tham gia chương trình này? Chẳng phải là để diễn sao? Diễn đáng thương, diễn vô tội, sớm muộn gì cũng sẽ lòi đuôi chuột ra.

Hắn vốn dĩ không định chấp nhặt với Lý Tễ, vì bọn họ không phải người cùng một đẳng cấp. Lý Tễ cả đời này cũng không bao giờ vươn tới được tầng lớp của hắn. Nhưng Lý Tễ sai ở một điểm, không nên dính dáng tới Hoắc Chiêu.

"Thanh Độ à, cơm nấu xong rồi nè! Hôm nay có thịt khô đó, bác với chú con cố tình làm riêng cho con đó!"

Giọng nói mang theo khẩu âm quê mùa bay vào tai. Một người phụ nữ nông thôn bưng bát cơm gạo lứt với vài miếng thịt khô óng ánh mỡ đi tới.

Thẩm Thanh Độ lập tức nổi da gà, tức tối quát: "Ai mà ăn nổi cái thứ này hả."

Vung tay hất mạnh, bát thịt khô rơi bịch xuống đất, cơm và thịt văng tung tóe.

Hắn nhìn người phụ nữ lưng đã còng, lặng lẽ nhặt từng lát thịt lên bỏ lại vào chén, trong lòng chỉ cảm thấy một trận ghê tởm buồn nôn trào lên.

Quả nhiên là mẹ của Lý Tễ.

Có người mẹ như vậy, đẻ ra thằng con như thế cũng chẳng có gì lạ.Mà tất cả những chuyện này kỳ thực đều chẳng liên quan gì đến Lý Tễ, hắn chỉ là tự mình dò xét rồi chủ động liên lạc với Hoắc Chiêu.

Hôm qua vừa nói muốn đi ngủ là lập tức cúp máy, trong lòng hắn vẫn có chút chột dạ, thấp thỏm không yên.

[AAAA Đặc Sản Đất Thái Cung Ứng Tiểu Lý]: Chào buổi sáng, dậy chưa đó?

[AAAA Đặc Sản Đất Thái Cung Ứng Tiểu Lý]: Ảnh mặt trời cười toe. jpg

[Ngươi vỗ vỗ chữ Z]

Lần này, khoảng chừng mười phút trôi qua, Hoắc Chiêu vẫn không trả lời.

Lý Tễ nhìn đồng hồ, mới chín rưỡi sáng mà thôi, lòng chùng xuống..... Trễ thế này rồi, Hoắc ca chắc không đến nỗi còn chưa dậy, khả năng duy nhất chính là không muốn nhắn lại cho cậu.

Đúng lúc tổ chương trình gọi điện tới, nói là Phó đạo diễn Triệu đã bị thay, thời gian quay phải dời lại, đợi đến khi phó đạo mới tiếp quản.

Cậu nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là nhắn thêm một câu, muốn xác nhận có phải do Hoắc Chiêu giúp cậu không.

[AAAA Đặc Sản Đất Thái Cung Ứng Tiểu Lý]: Hoắc ca, là anh giúp em sao? Cảm ơn anh nhiều, em nhất định sẽ báo đáp.

Vẫn không có phản hồi.

Lý Tễ nghĩ ngợi một lúc, tin cũng đã gửi đi rồi, Hoắc ca có trả lời hay không cũng không sao, cậu sẽ tự nghĩ cách tìm đường quay lại.

Rời khỏi WeChat, cậu mở ứng dụng phát trực tiếp Lục Giang đã tải từ lâu mà vẫn chưa từng dùng qua.

Trước kỳ thi đại học từng nghe nói livestream cũng có thể kiếm tiền, không chỉ có lưu lượng mà còn có fan tặng quà ủng hộ, giờ thi cử xong rồi, hắn cũng muốn thử một chút. Nếu làm livestream giải đề, giảng bài, coi như có quà cũng không phải không công mà hưởng.

Chỉ một lúc sau, Lý Tễ đã điền xong thông tin tài khoản, đặt tên là [Thịt thăn], chọn kênh học tập, bắt đầu phát sóng chính thức trở thành một streamer trên Lục Giang.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!