Chương 49: (Vô Đề)

Hiện trường hôn lễ chết lặng. Rất nhiều người còn chưa hoàn hồn khỏi chuỗi video ngắn nóng bỏng kia, lại bị cú chốt hạ thiến sống đập thẳng vào não. Tuy cảnh tượng không máu me nhiều, kẻ ra tay còn băng bó cẩn thận nhưng khẩu vị thì quá nặng.

Không ít khách có tâm lý yếu liền ôm bụng chạy tìm thùng rác mà nôn.

Nhân phẩm Hoắc Thanh vốn chẳng ra gì, bạn bè rượu chè gái gú thì nhiều, nhưng thật lòng thương xót hắn thì chẳng mấy ai. Trái lại, phần đông đều chế giễu, có kẻ còn khoái trá vô cùng.

"Nghe nói ngày xưa thiến còn chừa lại phần gốc, chỉ lột bỏ ngoài thôi. Nhìn Hoắc nhị kia, rõ ràng là tận gốc đều bị cắt sạch, thủ pháp còn lưu loát ghê gớm, ha ha ha."

"Ta cảm thấy chưa chắc, video vốn ngắn, ách ách... là tăm xỉa răng đi, nhất định vậy rồi..."

"Nói vậy chứ, cũng thấy đồng tình cho Thẩm Thanh Độ ghê. Bị đội nón xanh thì thôi, lại còn kết hôn với cái tăm xỉa răng, hôn nhân hạnh phúc kiểu gì mà đảm bảo nổi, còn bày đặt ra vẻ cái gì chứ."

"Tôi nói này, muốn giải ưu thì chỉ có cắt tận gốc mới vĩnh viễn trị được, các anh em."

"Giải Vân, cậu mau mau học lại môn ngữ văn đi. Tào Tháo mà nghe cậu chém gió hủy thơ thành ra thế này, chắc tức chết mất thôi."

Người xem náo nhiệt rất nhiều, mà vui sướng nhất trong đó chính là Giải Vân, hắn nhìn Hoắc Thanh khó chịu đã lâu, giờ xem ra hả lòng hả dạ........

Những lời nghị luận kia cũng chẳng hề nhỏ giọng, thỉnh thoảng còn bộc phát ra những tràng cười lớn, tự nhiên Thẩm Thanh Độ cũng nghe thấy rõ. Nhưng hiện tại câu ta đâu còn tâm trí để ghi hận từng câu từng chữ, cả người gần như xấu hổ giận dữ đến phát điên, chưa bao giờ phải chịu nhục nhã đến mức này.

—— Hoắc Thanh chẳng những ở trước hôn lễ cùng người khác làm loạn, thậm chí còn bị người ta đem video ngắn cùng cảnh tượng hạ thể bị cắt phát cho cả đám khách khứa xem.

Video vừa lộ ra, mặc kệ trước đó câu ta có tô vẽ cuộc sống hôn nhân hạnh phúc thế nào, hay tận lực biểu hiện Hoắc Thanh đối với mình quan tâm đặc biệt ra sao, đều trở nên vô nghĩa. Trong ánh mắt của người xem, Thẩm Thanh Độ chỉ còn lại sự hả hê khi kẻ khác gặp nạn, nhiều lắm cũng chỉ có chút ít đồng tình, nhưng tuyệt đối không đáng kể.

Lý Tễ bị Hoắc Chiêu che mắt, chậm rãi chớp mi như vẫn còn dư vị cảnh hạn chế cấp vừa thấy, cả người nổi da gà, không nhịn được cảm thán. Hoắc Thanh đúng là khẩu vị nặng, quay video còn chưa đủ, lại còn nhất quyết phải chiếu cho khách khứa xem.

Hắn kinh ngạc nói: "Cái này cũng quá không để tâm tới cảm nhận của người xem đi. Rõ ràng chỉ để thỏa mãn cái sở thích lộ liễu của chính mình."

Hoắc Chiêu lập tức phụ họa, tay vẫn che chặt mắt Lý Tễ, giọng điệu chính trực mười phần: "Ừm, tuy rằng cắt rồi, nhưng Tễ Tễ không cần nhìn đàn ông khác."

Cùng lúc đó, đám phóng viên vốn được Thẩm Thanh Độ mời tới để lăng xê bản thân sớm đã ngửi thấy mùi tin tức bùng nổ, toàn bộ quá trình đều quay chụp, truyền phát ngay lập tức. Hôn lễ còn mở livestream, tuy chỉ để chế độ phòng xanh lục và nhanh chóng bị đóng vì nghi dính dáng nội dung dâm uế, nhưng video đã sớm bị lưu lại, lan truyền khắp các diễn đàn ăn dưa.

Thời buổi này, dân mạng ăn dưa ai cũng thủ sẵn bản sao, kẻo có ngày bị xóa mất thì lấy đâu ra mà xem.

Tuy vậy, dư luận trên mạng nhìn chung không ủng hộ việc dùng thủ đoạn bạo lực để giải quyết vấn đề. Dù Hoắc Thanh là tra nam thế nào, hành vi này rốt cuộc cũng phạm pháp, tội không đến mức ấy. Nhưng phần đông cư dân mạng chỉ xem náo nhiệt, còn lấy hình ảnh Hoắc Thanh bị chó đái lên mặt chế thành meme, lan truyền khắp nơi.

Thực ra, với thực lực của Hoắc gia, muốn xóa sạch mọi thứ cũng không phải không làm được. Nhưng Hoắc Chiêu lại không mở miệng, chỉ bảo cứ để sự việc lên men một thời gian, thuận tiện quan sát tình thế. Cho dù Hoắc lão gia tử cùng cha mẹ Hoắc Thanh và Thẩm Thanh Độ có sốt ruột như lửa đốt cũng đều vô ích.

Cha mẹ Hoắc Thanh, Hoắc Bảo Khôn cùng Đinh Linh vừa mới về nước, lần này trở về vốn dĩ đã bất an vì yêu cầu của tang môn tinh Hoắc Chiêu. Ai ngờ lại thấy con trai bị đối đãi nhục nhã như vậy, trong lòng như bị ai bóp nghẹt. Đinh Linh hoảng hốt đến mức hai mắt tối sầm, suýt nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.

Cuối cùng cảnh tượng bị chứng kiến lại xảy ra ngay tại phòng thay đồ trong lễ cưới. Cửa bị khóa chặt từ bên trong, mãi đến khi bảo an bạo lực đá tung thì mới mở ra, bên ngoài đã sớm tụ tập một vòng người xem náo nhiệt.

Với hôn lễ vốn chẳng mấy ai nhiệt tình, đột nhiên xảy ra tin tức chấn động như vậy, sự chú ý liền bùng nổ gấp bội.

Bên trong có hai người. Một là Hoắc Thanh bị trói chặt trên ghế, nhiều lần hôn mê bất tỉnh, toàn thân ngay cả quần cộc cũng không còn. Người còn lại là một thanh niên gầy gò, quần áo xộc xệch, lộ ra cánh tay và đùi chi chít vết bầm xanh tím, vết thương kết vảy rõ ràng do con người cố ý ngược đãi. Nhìn thôi cũng biết đã trải qua bao nhiêu lần hành hạ.

Đám đông đồng loạt thổn thức. Ai là kẻ bị hại, ai mới là kẻ giả vờ bị hại? Thật khó nói cho chắc.

Đinh Linh xông lên, ôm chặt Hoắc Thanh đã hôn mê, đau lòng khóc gọi bảo bối nhi, thế nhưng lại quên cả gọi xe cấp cứu. 

Cuối cùng vẫn là Hoắc Bảo Khôn ra tay, vừa gọi xe vừa không quên lườm Diệp Thanh Tịch đang bị bảo an giữ chặt, rồi lập tức báo cảnh sát.

Phóng viên nhanh nhạy chĩa ống kính về phía Diệp Thanh Tịch, song lần này bị Hoắc Chiêu kịp thời cho người ngăn lại. 

Lễ cưới hỗn loạn coi như tạm khép màn, để lại bên ngoài tin đồn sôi sục:[ Hoắc gia nhị thiếu Hoắc Thanh, kẻ phong lưu trụy lạc, hôm nay lộ ra bản chất b**n th** giám, một vị anh hùng không rõ danh tính vì dân trừ hại, ra tay chém xuống, khiến lòng người hả hê. ]

Lý Tễ nghe Hoắc Chiêu bảo liền ngoan ngoãn trở về nhà. Trước khi đi, cậu không quên đưa lại Thẩm Thanh Độ hai trăm đồng tiền mừng, hôn lễ hỏng bét, tiệc cũng chưa được ăn miếng nào, tiền biếu tất nhiên phải đòi lại.

Về nhà, cậu mở tin tức, liếc thấy tiêu đề còn có chút áp vần, bất giác cười. Hoắc Thanh xem ra bị đâm trúng chỗ đau rồi. Nhưng anh hùng vô danh kia chỉ e sẽ không dễ dàng thoát thân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!