Lý Tễ không nghe rõ Hoắc Chiêu nói gì cuối cùng. Chỉ thấy nam nhân rốt cuộc chống đỡ không nổi, ngã lên người mình, trán nóng rực.
Cậu lập tức tỉnh táo, vội vàng đỡ cánh tay anh, giúp anh nằm ngay ngắn trên giường, cẩn thận đắp chăn, cực khổ lắm mới dỗ được anh uống thuốc, rồi mới ngồi trở lại mép giường.
Hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối, môi mím thành một đường thẳng, nghiêm túc nhìn gương mặt đang nhắm mắt ngủ mê man.
Ánh đèn vàng dịu chiếu lên sống mũi thẳng và hàng mi dài của Hoắc Chiêu, rủ xuống một bóng mờ nhạt. Khi ngủ, khuôn mặt anh bớt đi vài phần sắc bén, lộ ra vẻ yên tĩnh hiếm có. Nhưng trong mơ, hàng lông mày vẫn nhíu chặt, như chưa thể hoàn toàn thả lỏng.
Hoắc ca thật sự rất soái.
Ý niệm ấy bất ngờ hiện lên, không đầu không đuôi, khiến lòng Lý Tễ thêm phần rối bời.
Cậu không tự nhận ra, mình có chút nhan khống. Với người lớn lên đẹp, cậu luôn bao dung hơn. Mà Hoắc Chiêu, chính là kiểu đẹp hoàn hảo theo tiêu chuẩn độc nhất trong lòng cậu.
Hơn nữa, người như vậy lại thích cậu.
Ý nghĩ ấy ập đến, làm Lý Tễ đỏ vành tai. Trong phòng chỉ có hai người, một người còn đang ngủ, nhưng cậu vẫn ho khẽ hai tiếng, như để che giấu sự xấu hổ và chút kích động lẫn thẹn thùng trong lòng.
Đây là lần đầu tiên trong đời Lý Tễ được người khác thổ lộ. Hơn nữa, người đó còn là một siêu cấp đại soái ca. Tuy rằng cũng không tính là chính thức nói ra ba chữ kia, nhưng trong mắt Lý Tễ, hôn môi chính là muốn ở bên nhau.
Hơn nữa, cậu hoàn toàn không chán ghét Hoắc Chiêu hôn mình. Không chán ghét chính là thích.
Nghĩ như vậy, Lý Tễ đã quên mất khi nãy Hoắc Chiêu hỏi có muốn kết hôn hay không, cậu còn mơ hồ đáp xem tình huống, cũng quên luôn một loạt suy nghĩ cẩn thận trước đó về tương lai và trách nhiệm.
Sinh con... Cậu và Hoắc ca đều không có cái công năng đó. Huống hồ, trên Lục Âm vẫn còn tài khoản mỗi ngày chăm chỉ phát tin, chia sẻ video nuôi tiểu hỏa nhân, bây giờ đã lên đến cấp cao rồi.
Lý Tễ bụm mặt, lắc đầu liên tục, cố gắng ném hết những ý nghĩ lung tung rối loạn kia ra khỏi đầu.
Mấy chuyện này, chờ Hoắc ca tỉnh rồi tính sau.
Hoắc Chiêu vừa mới hạ sốt một chút, nhưng Lý Tễ vẫn không yên tâm. Cậu tắt đèn, quyết định canh giữ bên mép giường.
Ngồi một lúc, cậu lại len lén tiến đến gần Hoắc Chiêu, cúi người cài lại hai khuy áo ngủ còn mở. Thuận tay, cậu vuốt một vòng trên cơ bụng rắn chắc, cuối cùng mới mỉm cười thỏa mãn. Cả người thả lỏng, Lý Tễ cong người nằm ở mép giường, dần dần chìm vào giấc ngủ.
Hôm nay trải qua quá nhiều khúc chiết, tinh thần còn bị kinh hãi quá độ. Khi ngủ, khóe miệng Lý Tễ hơi nhếch lên, phát ra những tiếng ngáy rất khẽ.
Tiếng ngáy nho nhỏ vừa vang lên, trên giường, nam nhân vốn nhắm chặt hai mắt bỗng mở mắt ra.
Hoắc Chiêu thật ra vốn ngủ không yên. Lúc Lý Tễ ngồi trên mép giường sờ loạn, còn vụng về cài nút áo cho anh, anh đã tỉnh.
Anh lặng lẽ ôm thiếu niên ngủ bất tỉnh từ mép giường lên giường, sau đó xoay người vào phòng tắm. Tiếng nước ào ào vang lên hồi lâu mới dừng.
Nếu có thể ôm Lý Tễ ngủ, hẳn sẽ rất thoải mái. Cả người cậu mềm mại, ấm áp, còn mang theo mùi cam nhàn nhạt. Ngủ rồi thì sẽ cuộn tròn như con mèo con, lúc khẽ ngáy cũng giống mèo nhỏ phát ra tiếng xì xụp. Hoắc Chiêu nuốt nước bọt, hầu kết khẽ nhúc nhích, rồi mạnh mẽ dời tầm mắt.
Hiện tại chưa phải lúc.
Sáng hôm sau, khi Lý Tễ tỉnh lại, cậu phát hiện mình nằm ngay giữa giường. Chăn vốn đắp cho Hoắc Chiêu giờ đang phủ trên người mình. Cậu sợ đến mức giật bắn cả người, lập tức tỉnh táo.
Trong nhà vắng lặng. Hoắc Chiêu đã ra ngoài, chỉ để lại một mảnh giấy nhắn.
Trên đó không nhắc gì chuyện tối qua hai người hôn môi, chỉ nói đạo sư mở tổ họp, hắn phải đến dự.
Lý Tễ nhìn tờ giấy, trong lòng dâng lên một loại khích lệ kỳ diệu. Hoắc ca giàu có như vậy, còn nghiêm túc làm việc đến thế. Cậu cũng không thể lười biếng, phải nỗ lực kiếm tiền, sau này còn có thể làm vợ tốt.
Tỉnh dậy liền cảm thấy thật hạnh phúc, từ nay cậu không còn là trai độc thân nữa. Đại học còn chưa khai giảng, cậu đã là người có bạn trai.
Cậu mở điện thoại, không thấy Hoắc Chiêu gửi thêm tin nhắn, nhưng Chu Hành Giản lại gửi đến một câu vấn an:
[ nuốt xuống の cảm xúc vụn vặt ]: Vị hôn phu, sao không nhắn tin cho anh? Chẳng lẽ vì anh chưa nhắn trước à QAQ
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!