Chương 20: (Vô Đề)

Sắc mặt Thẩm Thanh Độ không đổi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười châm chọc.

Chỉ nhìn tiêu đề cũng biết chắc lại là một video vả mặt Lý Tễ. Trong thôn cậu ta đã sớm mua chuộc đa số người, số còn lại chỉ là vài ông già bà lão và bọn trẻ con, nhảy ra được trò gì chứ. Huống hồ, cậu ta cũng chưa từng nói sai. Lý Tễ quả thật mặc kệ cha mẹ mình, hơn nữa chuyện ăn trộm là do dân làng tự mình tuôn ra. Muốn trách, chỉ có thể trách Lý Tễ chính cậu tay chân không sạch sẽ.

Chỉ cần Lý Tễ đồng ý rời xa kinh thành, tránh thật xa người thân và bạn bè của cậu, cậu cũng không phải là không thể cho chút tiền.

Thậm chí cậu một xu cũng không muốn bỏ ra để xem video kia.

Thẩm Thanh Độ chưa mở video mà chỉ vào thẳng phần bình luận, định bụng thưởng thức cảnh Lý Tễ lại lần nữa lật xe, bị cư dân mạng giễu cợt.

Nhìn vài lượt, trượt xuống thêm mấy cái, ngón tay cậu ta siết chặt điện thoại đến trắng bệch, nụ cười nhạt trên môi cũng dần biến mất.

Phần bình luận hoàn toàn ngoài dự liệu của cậu ta.

[ Ờm... Cho nên Lý Tễ thật ra rất thiện lương? Lại là một lần cư dân mạng bị vả mặt à? ]

[ Không sao, cư dân mạng cả đời bị xoay vòng và vả mặt cũng quen rồi ]

[ Ha ha, may mà mình chưa hắc Lý Tễ quá nhiều. Các người mạng bạo một đứa trẻ đáng thương như vậy thật quá hạ tiện ]

[ Má ơi, cái này cũng quá đáng thương rồi. ]

[ Vừa đáng thương vừa thiện lương như vậy, đúng là một bảo bảo QAQ ]

Thẩm Thanh Độ kéo màn hình xuống hai cái thật mạnh. Càng đọc, cảm giác phẫn uất và ủy khuất càng tràn lên trong lòng. Cậu ta nhẫn nhịn, bấm mở video. Con ngươi hơi co rút lại.

Trong video toàn là mấy đứa trẻ chưa đến tám tuổi, nhìn cái nào cái nấy cũng con nhà nghèo, ngồi xếp hàng trước ống kính, líu ríu mồm năm miệng mười:

"Ba con uống say đánh con với mẹ, con liền đi tìm Lý Tễ ca ca bảo vệ tụi con." Đứa bé gái dẫn đầu nói, còn xắn tay áo cho máy quay xem những vết bầm tím, rồi vẫy nắm tay non nớt: "Chờ con lớn lên sẽ làm cảnh sát, bắt hết những ba ba người xấu như vậy vào tù!"

"Lý Tễ ca ca lúc nào cũng cho con kẹo ngon với sữa bò. Nói uống sữa bò mới cao lên được." Một bé trai gầy gò nói.

"Ba mẹ con đi làm công trên thành phố, anh trai còn giúp con vá áo nữa." Một đứa tóc cắt ngắn ngủn, khó phân nam nữ, nhấc chân khoe đôi giày vải cũ: "Đôi này đế giày còn là Lý Tễ ca ca lót cho con đó. Đẹp không?"

......

Càng xem, lòng Thẩm Thanh Độ càng lạnh thêm vài phần.

Không lạ khi phần bình luận đã xoay chiều, lại còn xuất hiện vô số câu: 

"Có cách nào giúp mấy đứa trẻ này không?"

"Một thằng bé đáng thương kéo theo một đám bé con đáng thương..."

"Chỗ này có kênh quyên góp nào chưa?"

"Đề nghị tổ chương trình mở kênh quyên góp đi!"

... Giả tạo thật.

Dù là Lý Tễ trong lời bọn trẻ, hay đám cư dân mạng ngoài kia.

Cậu ta tức muốn điên, nhưng vẫn không quên đổi sang nick phụ Weibo, bình luận dưới video từng câu một:

[ Chắc cái này dựng thôi? Mọi người đừng tin gì thấy là thật ]

[ Nói đi nói lại, mấu chốt là cậu ta vẫn là thằng bạch nhãn lang kiếm tiền xong mặc kệ cha mẹ đúng không? Còn chuyện ăn trộm thì sao? Chuyện đó rửa kiểu gì được? ]

Nhờ dẫn hướng cố tình, cậu ta thấy có một số cư dân mạng phụ họa và nhấn like cho bình luận của mình, Thẩm Thanh Độ mới hơi yên tâm một chút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!