Chương 19: (Vô Đề)

Bảng hot search treo cao, nổi bật đến mức che cả tin tức thời sự nóng hổi phía dưới.

Bên dưới hot search, bình luận đã biến thành: "Chiếm dụng tài nguyên công cộng để nổi tiếng, đúng là muốn nổi muốn điên rồi."

Thật ra ngẫm lại cũng hiểu, chỉ dựa vào độ hot của Lý Tễ hoặc bản thân chuyện này, vốn không đủ để tạo chú ý lớn như vậy. Việc hot search treo lâu đến thế, phần lớn là có người đứng sau mua hot search.

Dĩ nhiên, người mua hot search chính là Thẩm Thanh Độ. Hơn nữa, chứng nhân ngoài ý muốn này lại mang đến cho cậu ta niềm vui bất ngờ, không ngờ Lý Tễ còn là kẻ trộm, hoàn toàn phù hợp với ấn tượng xấu của cậu ta về loại người này.

Còn Lý Tễ thì hoàn toàn không hay biết.

Cậu ngồi trong phòng vẽ, trước mặt là những tuýp màu, giá vẽ và bút vẽ mà trước giờ chưa từng thấy, trong nháy mắt cảm thấy hoảng hốt.

Hồi cấp hai, trường trung học nơi cậu học từng có một giáo viên tình nguyện đến, thường vẽ tranh trong lớp, còn từng khích lệ cậu thử cầm cọ sơn dầu, nói cậu vẽ rất có linh khí, có thể đem đi dự thi. Nhưng sau đó thầy rời đi, không có hồi âm, cậu chỉ coi như tự an ủi mình.

Trong quãng đời nghèo khó bị bủa vây, Lý Tễ chỉ có thể thỉnh thoảng đứng ngoài tiệm tạp hóa đầu làng, nhìn trộm những tờ họa báo đầy màu sắc rực rỡ, với cảnh núi non sông hồ rực rỡ mà ngẩn ngơ.

Chưa từng nghĩ, cậu còn có cơ hội lần thứ hai được cầm bút vẽ.

Cậu dựa vào ký ức về bức tranh từng vẽ năm xưa, hồi tưởng lại lời giáo viên tình nguyện đã nói, cố gắng phục họa nó trên tấm toan trắng tinh. Tay cậu không vững, nét phác thảo run rẩy, nhưng vẫn chăm chú từng chút một. Cậu chìm vào thế giới của riêng mình, hoàn toàn không nghe thấy làn đạn nhục mạ tràn màn hình.

[ Nghĩ đến loại người như Lý Tễ mà còn có thể ở đây vẽ tranh là ta thấy ghê tởm ]

[ Đây chẳng phải đang ăn màn thầu tẩm máu của cha mẹ sao? Trời ơi, yue ]

[ Lý Tễ rảnh rỗi vẽ tranh thì sao không trả tiền trước đi? Người ta hảo tâm giúp ngươi mà ngươi còn đi ăn trộm, thật buồn nôn! ]

—— Phát sóng trực tiếp đột ngột bị cắt ngang.

Trên màn hình nhảy ra dòng chữ thật to: "Phát sóng trực tiếp dừng ở đây, hẹn gặp lại ở tập tiếp theo!"

Ngay lập tức, phòng livestream tràn ngập tiếng mắng chửi.

Lâm Thi theo dõi tình hình mới quyết định cắt phát sóng, bởi vì nếu tiếp tục, e rằng sẽ kích động người xem gửi đơn khiếu nại chương trình. Bọn họ cần lưu lượng, nhưng không ngu đến mức để sự việc mất kiểm soát, nên đành cắt sóng để xoa dịu lửa giận của khán giả.

Trên Weibo, không biết có phải vì vị nhà tư sản lần trước từng âm thầm giúp Lý Tễ hay không, hot search nhanh chóng bị gỡ xuống, nhưng ký ức của dân mạng đâu thể biến mất như vậy.

Lâm Thi đưa điện thoại cho Lý Tễ, bảo cậu tự đăng nhập Weibo để xem.

Trong lòng cô thật ra cũng có chút oán trách. Một là sự việc này ảnh hưởng không nhỏ đến tổ tiết mục; hai là, ai dám chắc những tin nóng kia không phải thật? 

Huống hồm Lâm Thi nghĩ đến việc hot search bị gỡ một cách đột ngột, giờ đừng nói hot search, ngay cả video cắt từ livestream có liên quan đến Lý Tễ trên Weibo cũng không tìm thấy nữa.

Chỉ sợ Lý Tễ căn bản không đơn thuần như bề ngoài cậu ta thể hiện.

Lý Tễ cúi đầu lướt màn hình, nhìn không rõ biểu tình trên mặt.

Lâm Thi thăm dò: "Nếu là thật thì xin lỗi một tiếng đi. Dù sao cũng là tuổi trẻ nông nổi, mọi người sẽ tha thứ thôi."

Lý Tễ mím môi thành một đường thẳng: "Tôi không có trộm. Các người có thể đi tra."

Trong video, người xuất hiện chính là Lưu thẩm trong thôn. Từ trước đến nay, Lý Tễ vẫn làm những việc lặt vặt để tích cóp tiền. Lưu thẩm thường gọi cậu qua giúp việc, lần nào cũng bảo "lần sau trả tiền, đều là người một thôn, còn có thể chiếm tiện nghi của cậu sao?"

Cho đến một lần, Lý Tễ thật sự không còn gì ăn, đói đến không chịu nổi, mới tìm bà ta đòi kết sổ. Khi đó trong thôn có rất nhiều người, cả mấy vị trưởng bối đức cao vọng trọng cũng có mặt. Lưu thẩm bị ép không còn cách nào khác, cuối cùng mới chịu đưa tiền.

Vậy mà giờ đến miệng bà, lại biến cậu thành trộm?

"Cậu định chứng minh thế nào là mình không làm mấy chuyện đó?" Lâm Thi nhìn cậu, giọng nặng nề. "Hiện tại đã có tin nóng với nhân chứng, ngay cả cha mẹ ruột của cậu cũng..."

Cô tâm tình kỳ thật thực phức tạp, ánh mắt lộ ra lo lắng, nhưng sâu trong đáy lòng lại có một chút áy náy và tư tâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!