Tiếp nối hai hotsearch # Nghi ngờ Tần Thư đang yêu đương # và # Buổi công chiếu ra mắt # đang bạo đỏ, vốn đã từng lên hotsearch một lần lại lần nữa bật lên.
Lan truyền rộng rãi nhất chính là đoạn ghi màn hình livestream chưa qua chỉnh sửa biên tập, bất luận là xem bao nhiêu lần vẫn cảm thấy rất rung động.
Đó là một màn trình diễn rất đặc sắc không tài nào lường trước được.
Rất nhiều người không vào kịp, chỉ có thể xem qua đoạn ghi màn hình của người khác.
Nhiều người còn chưa đã ghiền, mò đến tận nền tảng phát sóng trực tiếp.
Nhưng lúc này Bạch Lâm Hoa đã tắt live, Tống Vân Hồi vẫn đang live.
Vì thế phần lớn người tràn vào phòng live của cậu.
! ! Thế nhưng phong cách của phòng live có vẻ khác xa so với những gì họ tưởng tượng.
Tống Vân Hồi đã liên hệ với nhân viên công tác của nền tảng đổi phòng live cậu đến khu trò chuyện.
Khoảnh khắc bọn họ tiến vào, bên trong không hề có âm nhạc mãnh liệt tràn trề, cũng không có bầu không khí hừng hực gì, chỉ có một cái màn hình máy tính, bên trên đang hiển thị một mini game.
Điều duy nhất khiến bọn họ cảm thấy mình không tìm sai nơi chính là ID của đối phương cùng với số lượng người xem live.
Bão bình luận trái lại vẫn không ngừng lướt qua, bị nén ở vị trí một phần tư màn hình để không cản trở giao diện của game.
Không giống với tưởng tượng của bọn họ, bọn họ vốn muốn rời đi, nhưng khi nghe thấy thanh âm ôn hòa và thoải mái trong phòng live, cảm giác muốn rời đi nhưng lại không đi nổi.
Ở lại xem thử chút vậy.
Đề tài sửa nhà đã trở thành quá khứ, trước đó Tống Vân Hồi đã bắt đầu chơi những mini game.
Nguyên nhân là có người nói hoài niệm mấy mini game chơi lúc nhỏ, bảo rằng mấy mini game đó đã gắn liền xuyên suốt tuổi thơ của cậu ta, sau đó hấp dẫn được một lượng lớn người cộng hưởng.
Tống Vân Hồi lúc nhỏ chưa từng chơi qua mấy mini game này.
Nửa đầu tuổi thơ của cậu đều dành để đánh piano và chơi với các bạn nhỏ gần nhà, chơi xong thì về nhà tìm ba mẹ và anh hai ăn cơm tán gẫu, nửa sau đều dành cho gia giáo, thi đấu và thi chuyển cấp.
Những nỗ lực này hiện tại xem ra đều là công cốc, nhưng cũng khiến tuổi thơ của cậu miễn cưỡng cũng xem như phong phú.
Cậu cũng muốn xem thử tuổi thơ của người khác như thế nào.
Có rất nhiều loại mini game khác nhau, cái gì cũng có, Tống Vân Hồi vốn muốn chơi mini game Chú bé lửa và Cô bé nước, nhưng sau khi click vào mới phát hiện ra đây là game cần hai người chơi, cuối cùng cậu chỉ đành tiếc nuối thoát ra.
Cậu chống cằm nói một câu:
"Nếu có người chơi chung thì tốt rồi.
"
Giọng điệu rất tùy ý, cũng không có cảm giác lấy làm tiếc cho lắm, chỉ đơn thuần là một câu cảm thán không mang theo tình cảm.
[Tui! Sữa Đậu Nành! Tuiii!!! (Nỗ lực gây chú ý)]
[Sữa Đậu Nành chơi với tui nè! Trong nhà tui có nhiều đồ chơi lém!]
[Lầu trên không đúng lắm nha]
[Cùng chơi với bé mèo i, đừng xem thường mèo con nhó!]
[Sữa Đậu Nành chẳng phải đang ở nhà bạn sao, có thể rủ bạn cậu chơi cùng ó]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!