Thoáng chốc, mùa hè thứ ba đã đến, đại học Cambridge lại một lần nữa đón chào kỳ trao đổi, đồng thời cũng nghênh đón một đám sinh viên trao đổi quốc tế, đi cùng với hội nghị học thuật quốc tế và diễn đàn thương mại.
"Các cậu nghĩ lần này Adrian có đến Harvard không?"
"Cậu ấy chắc là sẽ không đi đâu, hai lần trước đều từ chối, hình như không thích Harvard."
"Lời này nhỏ giọng thôi, đừng để người khác nghe được."
"Cậu ấy từ chối cũng là bình thường, năm nhất đã tự mình dẫn dắt một đội dự án, năm hai đã được mời vào tập đoàn Hồng Vũ làm giao dịch viên, chúng ta chỉ mới đi theo giáo sư làm dự án, đầu tư cũng chỉ có thể làm ở thị trường cấp hai, cậu ấy đã đại diện tập đoàn Hồng Vũ làm ở thị trường cấp một, có năng lực như vậy không đi cũng không sao."
"Hơn nữa cậu ấy chuẩn bị gia nhập Hồng Vũ rồi, tốt nghiệp là đạt đỉnh cao cuộc đời, thực sự là ngầu quá mức."
"Nghe nói lần này Harvard có một sinh viên trao đổi."
"Là ai vậy?"
"Là người Trung Quốc, hắn kế thừa cơ cấu đầu tư gia tộc tập đoàn Thả Hoài, trong ba năm biến tập đoàn Thả Hoài thành cơ cấu đầu tư tiềm năng nhất toàn cầu năm nay, trở thành con ngựa đen trên bảng xếp hạng."
"Lại là người Trung Quốc? Thật đáng ghét, sao họ lại giỏi kiếm tiền như vậy!!"
"Đúng là đám người Trung Quốc này giỏi kiếm tiền quá mức, cậu không thấy học viện chúng ta có Adrian, mới năm ba đã có lý lịch ngầu như vậy, các tập đoàn cơ cấu đầu tư đã bắt đầu giành giật người từ năm hai."
"Cậu đừng nói nữa, nếu tên Harvard tới đây, không chừng cậu ta sẽ đến giành giật người thật."
"Cũng có khả năng đấy."
......
Thư viện ——
"Adrian, cậu lại từ chối thầy à? Cậu ghét Harvard đến thế sao?"
Học viện của đại học Cambridge là học viện có quy mô lớn nhất, tài lực mạnh nhất, danh tiếng vang dội nhất, kiến trúc của nó cũng toát lên vẻ trang nghiêm tương xứng với danh tiếng.
Lúc này, ở khu vực bàn làm việc của thư viện, hai thanh niên mặc áo hoodie ngồi cùng nhau.
Một người đội một chiếc mũ vải, trông có vẻ là người giàu có nhất thế giới.
Người kia đang cắn ống hút, chăm chú nhìn màn hình máy tính, biểu cảm phức tạp, như đang buồn rầu chuyện gì.
Ngũ quan cậu tinh xảo, dịu dàng nhưng lại có vài phần mạnh mẽ, động tác cắn ống hút trông có chút trẻ con, ai mà biết được cậu đang tiến hành một giao dịch trị giá ba trăm triệu.
Một lần gõ bàn phím, giao dịch thành công.
Người quen thì sẽ biết.
Người không quen thì không thể biết thanh niên này thoạt nhìn phúc hậu và vô hại là một thợ săn dự án, là người trẻ tuổi mà các tập đoàn cơ cấu đầu tư phải giành giật. Trong khi người khác học đại học chỉ có một vài dự án là đã rất tốt, cậu chưa tốt nghiệp nhưng đã có hơn hai mươi dự án trong tay.
Hơn nữa mỗi dự án đều là những dự án lớn trị giá hàng tỷ đến hàng chục tỷ.
Không ít học sinh đều muốn cùng cậu làm dự án, thậm chí còn có giáo viên giới thiệu học sinh cho cậu, chỉ là mọi người đều nghe đồn rằng Adrian rất khó gần, xung quanh ít bạn bè.
Ngoại trừ một người luôn đeo một miếng vải trên đầu, thực sự là người có mỏ khoáng sản ở nhà.
"Không phải là tôi không thích Harvard." Tống Thả buông ống hút, sau khi báo cáo giao dịch thành công với ông chủ, cậu sang giao diện khác, nhìn dữ liệu tài chính ra ra vào vào, dừng lại ở xu hướng của tập đoàn Thả Hoài.
Là tổ chức đầu tư nổi lên từ Trung Quốc, tập đoàn Thả Hoài có cấu trúc tương tự tập đoàn Hồng Vũ, đều tập trung vào đầu tư các ngành công nghệ với dòng tiền mạnh mẽ. Trong vài năm qua, họ thỉnh thoảng có những dự án cạnh tranh với tập đoàn Hồng Vũ, đôi khi cùng nhắm vào con mồi giống nhau, tạo ra những cuộc đụng độ.
Tống Thả làm giao dịch viên cho tập đoàn Hồng Vũ, cùng với hai chuyên viên giao dịch chứng khoán hàng đầu và các nhà phân tích, họ hành động rất nhanh khi phát hiện con mồi. Tuy nhiên, vài lần họ vẫn bị tập đoàn Thả Hoài nhanh chân hơn một bước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!