Chương 43: Tình hữu độc chung

Cô Nguyệt Minh ngồi xuống bên kia bàn.

Quý Nhiếp Đề đặt tấm thiệp xuống, nhìn qua y, hỏi: "Đã phát sinh chuyện gì?

". Cô Nguyệt Minh nhún vai:"Ta nói không có chuyện gì phát sinh, Quý đại nhân có tin không?

". Quý Nhiếp Đề khổ não:"Nói chuyện với Nguyệt Minh thật rất khó nhọc, Nguyệt Minh chung quy là muốn làm khó ta. Ta và ngươi tuy không tính là bằng hữu, nhưng thế nào cũng có thể xem là bạn bè hợp tác.

Ta đối với ngươi cũng không tệ, ngươi muốn ta không kinh động di thể Tiết Đình Hao, ta đã làm theo, tối qua lại mượn máy bắn nỏ bốn dây cung cho ngươi, ngươi còn muốn ta làm sao chứ?

". Cô Nguyệt Minh hờ hững thốt:"Có lẽ vì ta tính cách cô độc, không biết cách đối nhân xử thế, nhưng cũng có lẽ là Quý đại nhân quen phát hiệu thi lệnh, quen người khác nói gì nghe nấy, không dám làm trái.

Vì thế vấn đề rất có thể là ở cả hai phía, đúng không?

". Quý Nhiếp Đề bật cười:"Có lý! Rất ít người... không! Là không có ai có thể thẳng thắn với ta như thế. Bất quá thật sự hy vọng có thể cùng Nguyệt Minh hợp tác trung thực, bởi hiện tại có một cơ hội ngàn năm khó gặp

". Cô Nguyệt Minh kiên quyết:"Ngoại trừ chuyện có liên quan Sở hạp, chuyện khác ta tuyệt đối không quan tâm

". Quý Nhiếp Đề im lặng trong chốc lát, gật đầu nói:"Được! Ta tôn trọng quyết định của Nguyệt Minh. Ta chỉ hỏi Nguyệt Minh chuyện liên quan Sở hạp.

Người đang giả mạo Lang Canh, có phải Ngũ Độn Đạo hay không?

". Cô Nguyệt Minh nói:"Tuyệt không còn nghi ngờ gì nữa. Còn vì sao đột nhiên xuất hiện một tên Ngũ Độn Đạo khác, còn trộm đi Thiên Nữ ngọc kiếm của Tiền Thế Thần, chuyện đó ngay cả Ngũ Độn Đạo thật cũng mơ mơ hồ hồ, không hiểu ai chịu giúp đỡ hắn như thế".

Trong chuyện này, y nhất định che giấu cho Ô Tử Hư. Nếu như Quý Nhiếp Đề biết được một trong những viên dạ minh châu trên Sở hạp đang trong tay Ô Tử Hư, dù cho Cô Nguyệt Minh giải thích thế nào, cũng không thể thuyết phục Quý Nhiếp Đề không động đến Ô Tử Hư, bởi Quý Nhiếp Đề sẽ nhận định Ô Tử Hư đã có được Sở hạp, mà nhận định này chắc chắc cũng là suy nghĩ của Tiền Thế Thần.

Ai có thể tin dạ minh châu của Ô Tử Hư là "nhặt

"về chứ? Chỉ có hai người có thể tin Ô Tử Hư trong chuyện này, một là Cô Nguyệt Minh y, người kia là Nguyễn Tu Chân, chỉ có bọn họ minh bạch, dưới an bài xảo diệu của Vân Mộng nữ thần, chuyện ly kỳ quái đản gì cũng có thể xảy ra. Quý Nhiếp Đề trầm giọng:"Căn bản không có một Ngũ Độn Đạo khác, chuyện mất trộm là Tiền Thế Thần cố ý bày nghi trận, lý do là vì để Đại Hà Minh bãi bỏ truy nã Ngũ Độn Đạo. Đúng không?

". Cô Nguyệt Minh gật đầu đáp:"Hết sức hợp lý. Quý Nhiếp Đề hỏi:Thế nhưng Tiền Thế Thần vì sao muốn bảo vệ Ngũ Độn Đạo, làm thế có gì tốt cho gã?

". Cô Nguyệt Minh thầm kêu hỏng bét, Quý Nhiếp Đề tiếp tục truy vấn tỉ mỉ, làm sao chống đỡ. Chiêu này của Vân Mộng nữ thần tuy xảo diệu, nhưng đã hại khổ y. Càng hỏng bét là Quý Nhiếp Đề thật sự khống chế sự sống chết của Ô Tử Hư, chỉ cần Quý Nhiếp Đề chứng minh Ô Tử Hư là Ngũ Độn Đạo với Đại Hà Minh, Ô Tử Hư chắc chắn xong đời, Cô Nguyệt Minh y cũng không thể yên ổn đến nơi đó. Cởi chuông phải là người buộc chuông. Cô Nguyệt Minh thốt:"Hiện tại không có một sự việc nào là hợp tình hợp lý, Quý đại nhân chắc hiểu nguyên nhân. Đúng như ta đã nói qua, vì Ngũ Độn Đạo có thần linh bảo hộ hắn, cho nên bất kỳ ai cũng không làm gì được hắn, rõ ràng kiếp số khó thoát, lại cứ an nhiên vượt qua

". Quý Nhiếp Đề mặt trơ như gỗ hỏi:"Thật không làm khó hắn được sao?

". Cô Nguyệt Minh bình tĩnh hỏi lại:"Quý đại nhân có biện pháp gì chăng?

". Quý Nhiếp Đề trầm ngâm chốc lát, sắc mặt khẽ biến:"Ngươi nói đúng. Ta nếu muốn thu thập hắn, nói một câu là được, thế nhưng ta mãi không thể nói ra câu đó, còn phải bảo vệ hắn, không cho phép hắn rơi vào tay Đại Hà Minh, bởi Hoàng Phủ Thiên Hùng và hai tên Khâu, Nguyễn có hiệp nghị bí mật, chỉ cần đem Ngũ Độn Đạo giao cho Hoàng Phủ Thiên Hùng, Hoàng Phủ Thiên Hùng sẽ nhường chức vị đại long đầu cho Khâu Cửu Sư

". Cô Nguyệt Minh thầm vuốt mồ hôi lạnh. Y rất ít khi lo lắng cho người khác, nhưng hiện tại y thật sự vì Ô Tử Hư lại vượt qua một cửa ải khó mà vui mừng, chẳng những là vì Sở hạp, còn vì y cảm thấy Ô Tử Hư rất có thể là một, hoặc có lẽ là"bằng hữu" duy nhất của y.

Vân Mộng nữ thần lần nữa hiển thị trí tuệ siêu phàm của nàng, không có sơ sót. Mọi người đều không có lựa chọn, bao gồm cả Quý Nhiếp Đề.

Y hiểu nguyên nhân Quý Nhiếp Đề biến sắc, bắt nguồn từ sự lo sợ trong lòng. Người hơn nửa đời quyền cao chức trọng như Quý Nhiếp Đề, quen nắm quyền khống chế sinh sát người khác, đột nhiên phát giác người chân chính có thể tác chủ tuyệt không phải là mình, mà là một lực lượng nào đó trong cõi U minh, vận mệnh không còn do mình khống chế, cảm giác đó giống như đang cao cao tại thượng trong mây mà bị rơi xuống, tuyệt không dễ cảm thụ.

Sự thật thì Quý Nhiếp Đề rất có thể đã được chú định chết vào tay y. Y cùng Quý Nhiếp Đề tịnh không có oán thù cá nhân, bất quá dưới tình thế hiện nay, y nhất định phải giết Quý Nhiếp Đề, khi cơ hội đến, y sẽ không chút do dự làm việc đó.

Lên tiếng: "Quý đại nhân cho đến lúc này vẫn là đem việc tìm kiếm Sở hạp đặt ở vị trí thứ yếu

". Quý Nhiếp Đề nhìn y, trầm giọng hỏi:"Trong Sở hạp thật ra có vật gì?

". Cô Nguyệt Minh đáp:"Chắc chắn không phải bảo vật bình thường. Với tuổi tác của Phụng công công, đã không có kỳ trân dị bảo gì có thể dao động ông ta. Hơn nữa nếu là vật bình thường, sao có thể làm phiền thần linh?".

Quý Nhiếp Đề lộ thần sắc suy tư.

Cô Nguyệt Minh nắm rõ tâm thái của y. Từ trước đến giờ, Quý Nhiếp Đề đều không quan tâm đến Sở hạp của cổ thành, tinh thần của y tập trung vào vấn đề hiện thực, không rời khỏi việc tranh quyền đoạt lợi.

Đến tối qua Ô Tử Hư an toàn vượt ải nằm ngoài ý liệu của y, Quý Nhiếp Đề lại phát giác ngay cả mình cũng không làm khó được Ô Tử Hư, không thể không suy nghĩ về vấn đề quỷ thần. Đây chính là quá trình Cô Nguyệt Minh từng trải qua, từ không tin biến thành tin tưởng không nghi ngờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!