Hồi 41
Quyết chiến trường nhai
Dịch giả: Phong Đao
Đại nhai phồn hoa vốn ngựa xe như nước, đột nhiên chỉ còn lại hai người bọn họ, không cần hỏi cũng biết người của Đại Hà Minh sớm có chuẩn bị, đến đúng thời điểm liền phong tỏa hai đầu đường, không cho phép người không liên quan bén mảng, cô lập một đoạn đường rộng lớn, biến nó thành sân đấu cho hai người quyết chiến.
Lạc Dương thành đêm này đã không còn là Lạc Dương thành trước giờ, long đầu bang hội hùng bá Đại Giang đã cùng quan phủ địa phương kết minh, thành lập một quy ước mới tạm thời cho nó.
Cô Nguyệt Minh thần thái thanh thản đi về hướng trung tâm đường xe ngựa, Khâu Cửu Sư tay nắm Phong Thần côn cặp dọc lưng cũng cất bước đi tới, mới nhìn thoáng qua còn tưởng bọn họ đang nhàn nhã tản bộ.
Đi đến trung tâm con đường, Cô Nguyệt Minh đứng sững bất động, Khâu Cửu Sư lại di chuyển chếch ra ngoài, đến khi cách Cô Nguyệt Minh chừng hơn hai mươi bước thì quay người đối diện Cô Nguyệt Minh, tiếp đến nhẹ nhàng bước theo hình tròn lấy Cô Nguyệt Minh làm tâm điểm.
Hai bên tuy chưa giao thủ, nhưng theo thần thái khí thế trong mỗi hành động, bầu không khí lập tức trở nên khẩn trương, tràn ngập khí vị bức người chẳng khác gì hai quân đối lũy, giông tố sắp nổi lên.
Thể hình Khâu Cửu Sư hùng vĩ, thần thái lâm địch ung dung điềm tĩnh, không có chút e dè hay sợ hãi, hai mắt sáng quắc trong lúc giám thị, tự toát lên khí phách ngạo thị thiên hạ, phong phạm vương giả, khí lực bạt núi lấp sông, nếu đổi lại đối thủ không phải là Cô Nguyệt Minh, e rằng sớm bị áp lực đó làm cho tay run chân oải, không đánh mà bại.
Những cao thủ đạt đẳng cấp như Khâu Cửu Sư, thân kinh bách chiến, trải qua muôn vàn thử thách, võ công của bọn họ sớm đạt đến cảnh giới không có sơ hở, biết cậy vào tài năng thiên phú mà sáng chế tâm pháp đặc thù độc đáo, như thế mới có thể tiến vào cõi .
Tâm pháp của Khâu Cửu Sư chính thị là "không sợ".
"Không sợ" tuyệt không phải chỉ đơn giản là không sợ hãi mà là vượt khỏi nỗi sợ hãi, đạt đến trạng thái tinh thần tuyệt đối cân bằng khi đối diện địch nhân, tâm cảnh tĩnh lặng thông suốt, không gấp không chậm, không thắng không bại.
Dưới trạng thái như thế, hắn có thể nắm bắt mọi động tĩnh của đối thủ, chỉ cần Cô Nguyệt Minh thoáng lộ bất kỳ sơ hở nào, Khâu Cửu Sư sẽ dùng công thế cường hoành như cuồng phong tảo diệp, toàn diện công kích Cô Nguyệt Minh, đánh cho Cô Nguyệt Minh phải thần phục dưới côn.
Cô Nguyệt Minh tiến nhập trạng thái tĩnh tại, tay trái hoành ngang kiếm trước ngực, ánh mắt tập trung trên thân kiếm, thế vững như núi, tựa như Khâu Cửu Sư không có tồn tại. Công phu trấn định như thế đủ khiến người ta sinh ra cảm giác quỷ dị khó đoán, cao thâm khôn lường.
Ngay sát na bàn chân Khâu Cửu Sư dẫm lại chỗ xuất phát, hoàn thành một vòng tròn hoàn chỉnh, Khâu Cửu Sư liền phát động.
Đầu tiên hắn xoạt chân rùn người lại, tiếp đến đưa Phong Thần côn sau lưng vuợt đầu, tay phải nắm giữa thân côn, múa lên trùng trùng côn ảnh mang theo tiếng côn xé gió vù vù, đột nhiên côn ảnh di chuyển về trước, từ chỗ Cô Nguyệt Minh nhìn ra, hắn dường như đã chìm vào trong côn ảnh, côn ảnh chập chùng làm người ta hoa cả mắt, kỳ diệu đến cực độ, giống như đang biểu diễn ảo thuật côn.
Cô Nguyệt Minh hét: "Hảo côn pháp!".
Bạch Lộ Vũ bung ra, chém tới trước như chớp giật.
Cùng lúc đó Khâu Cửu Sư cũng xông lên trước, ngàn vạn côn ảnh như sóng lớn dập dồn, phá vỡ đê chắn ào ào cuộn tới.
Nhưng sự thực thì hắn chỉ dùng một tay nắm lấy một đầu Phong Thần côn, đập thẳng vào Cô Nguyệt Minh, có thể thấy chiêu thức phát động tấn công này của hắn, khí thế cường hoành như thế nào, kình đạo kinh nhân ra sao.
Từ xảo hóa vụng, tuy chỉ là một chiêu đơn giản, nhưng là một kích tập hợp toàn bộ công lực của hắn.
"Keng!
". Bạch Lộ Vũ chém trúng đầu Phong Thần côn, phát ra tiếng kim loại va chạm vang vang trên con đường. Khâu Cửu Sư cười lớn hét:"Cô huynh mới là hảo kiếm pháp!".
Phong Thần côn mượn phản lực tự động thu hồi, Khâu Cửu Sư không chút đình trệ, không cho đối thủ có thời gian để thở, sử ra một thủ pháp tuyệt diệu, biến thành hai tay nắm côn, Phong Thần côn xoáy như chong chóng đến Cô Nguyệt Minh, đầu côn bên trái từ dưới quét lên tấn công Cô Nguyệt Minh.
Vì Khâu Cửu Sư chiếm tiện nghi về binh khí dài và nặng, còn chủ động xuất kích, Bạch Lộ Vũ tuy chém trúng Phong Thần côn, nhìn thì tưởng đã hóa giải công thế của Khâu Cửu Sư, nhưng thật sự thì Cô Nguyệt Minh đã phải chịu thiệt thòi.
Bạch Lộ Vũ bị chấn văng lên, hổ khẩu tê rần, các biến hóa kế tiếp nhất thời không thể thi triển.
Cô Nguyệt Minh nhận định Khâu Cửu Sư thể lực cường mãnh còn hơn Qua Mặc.
Từ khi xuất đạo đến giờ, Cô Nguyệt Minh lần đầu không thể trong một chiêu chiếm lấy thượng phong.
Cô Nguyệt Minh hừ lạnh một tiếng, đạp chân về trước, nhắm vị trí bên phải Khâu Cửu Sư, kiếm chuyển qua tay phải, chuôi kiếm dộng xuống đón lấy đầu côn đang quét lên, động tác liền lạc nhanh nhẹn, bộ pháp cực đẹp.
Khâu Cửu Sư nào nghĩ được y có kỳ chiêu này, tức thời mất hết tính toán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!