Chương 4: (Vô Đề)

Trên người Lục Duệ

Bạch có mùi cỏ xanh nhàn nhạt, tôi ngửi thấy, trong lòng chợt có chút

hoảng hốt, mùi hương như vậy không hiểu sao có chút quen thuộc. Tôi theo bản năng ngẩng đầu, phát hiện thầy ấy đang nghiêm túc nhìn tôi chăm

chú. Lúc đụng phải tầm mắt của tôi hình như có hơi kinh ngạc trong nháy

mắt, tôi nhếch môi cười, giả vờ bình thản, "Thầy Lục, thầy không phải có xe sao?"

"Cho bạn mượn rồi."

Lúc thầy ấy nói chuyện, khóe môi luôn cong lên theo thói quen, tôi không khỏi cũng mím môi vui vẻ.

Người đàn ông như vậy quá ôn hòa, nói chuyện cùng thầy ấy khiến tôi có

loại cảm giác chính mình rất thục nữ, tốt hơn nhiều so với ai đó!

Không biết có phải cảm nhận được oán niệm của tôi hay không, Đoạt Mệnh Liên

Hoàn Call của "Âm hồn bất tán" lại đúng lúc vang lên. Tôi vừa nhìn thấy

là điện thoại của tên kia liền giận dễ sợ, mới vừa rồi không quan tâm

quăng tôi qua một bên, bây giờ gọi điện thoại làm cái gì, muốn xin lỗi

cũng muộn rồi. Cậu ta cho là chỉ mình cậu ta có tính khí thiếu gia sao,

tôi cũng có, có được không.

Trực tiếp nhấn nút từ chối không nhận, Lục Duệ Bạch hỏi, "Sao không nhận?"

"A, 10086 phục vụ khách hàng đáp lễ."

"..." Lục Duệ Bạch cũng không vạch trần tôi, thật ra từ góc độ của thầy ấy hẳn đã sớm thấy được cái tên trên màn hình.

Điện thoại từ đó im lặng, Lâm Cẩn Nam không tiếp tục gọi tới. Tôi trừng mắt

nhìn điện thoại của mình như đang nhìn kẻ thù, Lâm Cẩn Nam quả nhiên chỉ nhiệt tình trong ba phút, ngay cả áy náy cũng không có một chút thành

ý. Tôi dứt khoát tắt máy, nhét điện thoại xuống nơi sâu nhất trong túi,

còn vô cùng không muốn nhìn thấy mà lấy khăn lụa phủ kín lên, mắt không

thấy, tâm không phiền, tôi không muốn vừa mở túi ra thì làm cho mình

ngột ngạt.

"Giận dỗi với bạn trai hả?"

"Không ạ, em không

có bạn trai." Tôi phản bác quá nhanh, Lục Duệ Bạch có chút sửng sốt. Tôi cũng ý thức được mình phản ứng quá kích động, nhưng hết cách rồi, chỉ

cần dính líu tới quan hệ với Lâm Cẩn Nam, tôi lúc nào cũng có thói quen

phủ nhận trước tiên. Hơn nữa, Lục Duệ Bạch nói thế nào cũng xem như là

thầy giáo của tôi, mặc dù đã năm thứ hai đại học, nhưng vẫn cảm thấy có

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!