Chương 34: (Vô Đề)

Trong phòng vệ sinh

tiếng nước chảy vang lên rất rõ ràng, nếu chỉ rửa mặt sao lại để nước

chảy ào ào như thế. Tôi ngẩn người, vội vàng mặc quần áo tử tế đi đến gõ cửa, Cola ở bên trong vẫn không trả lời, có điều âm thanh nước chảy

càng lớn hơn. Tôi không biết tình huống hiện tại là như thế nào? Chúng

tôi cũng không phải chưa từng xảy ra qua quan hệ, lúc này không đến

nỗi xấu hổ chứ?

Tôi đứng ở trước cửa ra vào suy nghĩ lung tung, ngổn ngang trăm mối vẫn không có cách giải đáp. Chẳng lẽ là bản thân

tôi quá chủ động, nên đã hù dọa cậu ấy?

Cola mở cửa, trên mặt còn đầy nước, tóc trên trán có chút thấm ướt. Những giọt nước trượt từ cằm

xuống cổ áo làm lồng ngực ướt một mảng. Tôi lúng túng dời ánh mắt, trong không khí mơ hồ phảng phất hơi thở mập mờ.

Sắc mặt Cola không

được tốt lắm, cực kỳ dọa người, nếu như mới vừa rồi không nghe được

tiếng nước chảy, có lẽ tôi còn ảo giác những giọt nước trên trán cậu ấy

đều là mồ hôi. Tôi đỡ cậu ấy, lo lắng đưa tay sờ lên mặt, thấy lạnh lẽo vô cùng.

"Sao thế? Lần trước cảm còn chưa khỏe hay sao?".

Hô hấp của Cola còn hơi nặng nề, nhưng vẫn cố gắng cười nói với tôi: "Không sao đâu, chỉ hơi nhức đầu một chút..."

Nhìn gương mặt tái nhợt không có chút huyết sắc nào của cậu ấy, tôi thấy

thật đau lòng, liền ôm lấy cậu ấy nhỏ giọng nói: "Tôi với cậu đến bệnh

viện khám xem sao, bị cảm lâu ngày cũng sẽ nghiêm trọng đấy".

Cola nhất thời không đáp lại, bàn tay ở trên lưng tôi an tĩnh giao hòa, một

lát sau mới lắc đầu nói: "Không cần, ngủ một giấc là tốt thôi". Cậu ấy

thoáng kéo tôi ra, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt: "Đừng lo lắng, thật

vất vả mới theo đuổi được vợ, tôi còn chưa chết được..."

Tôi nhìn cậu ấy chằm chằm, nhưng không thể cười đùa nổi.

Sức khỏe của Cola luôn luôn rất tốt, quen biết nhau đã bao năm, ngay cả cảm vặt, phát sốt đều chưa từng có. Càng như vậy, trong lòng tôi lại càng

không yên, nắm chặt tay, chăm chú nhìn cậu ấy nói: "Cola, nếu thấy không thoải mái nhất định phải nói cho tôi biết!"

Cậu ấy chỉ cười

cười, vuốt vuốt tóc của tôi. Sau đó vừa cài lại cúc áo sơ mi vừa đi về

phía bàn đọc sách, nói: "Tôi về đây". Cậu ấy thu thập đồ xong , chợt

xoay người ý vị sâu xa cười với tôi: "Hay là muốn tiếp tục chuyện vừa

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!