Một bữa cơm không
tính là quá vui vẻ nhưng cũng không được coi là quá tệ, tất cả mọi người trò chuyện với nhau câu được câu không, chỉ trừ Trà Xanh và Du Dĩ
Nhiên bởi vì đang cãi nhau mà không ai nói với ai câu nào. Đừng thấy Du
Dĩ Nhiên bình thường khù khờ , thực ra tính khí của cô cũng rất bạo gan, dám trực tiếp ném Trà Xanh đi. Mặt của Trà Xanh cả buổi tối đen lại,
nhìn ai cũng đều như kẻ thù.
Tôi cũng không có tâm tư đi quản lý chuyện khỉ gió của bọn họ, ánh mắt vẫn lòng không yên luôn bị người bên cạnh hấp dẫn.
Cola thì lại như mất hồn, gắp thức ăn rất ít. Được tôi gắp thêm thức ăn cho
cậu ấy cũng chỉ cười qua loa, không hề chủ động nói chuyện với tôi.
Nhưng dáng vẻ kia của cậu ấy rõ ràng lại không giống như đang cáu kỉnh.
Cơm nước xong, tôi ở lại phòng khách ngồi nói chuyện với chú Lâm và dì Tần, sau khi nói luyên thuyên thật lâu mới chợt phát hiện Cola không thấy
đâu. Tôi cho là cậu ấy đi vệ sinh nhưng ngồi thật lâu cũng không thấy
người nào đó trở lại. Tôi viện cớ rời đi, tìm từng lầu một cũng không
thấy bóng dáng người mình cần tìm.
Đi tìm khắp hai nhà vệ sinh,
tôi liền lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi cho cậu ấy. Thì đột
nhiên cửa được mở ra, Cola từ bên trong đi ra ngoài, sắc mặt không tốt
lắm, cho dù ánh đèn ở hành lang hơi tối, tôi cũng nhận thấy rõ ràng trên trán của ấy đang rịn một tầng mồ hôi thật mỏng .
Tôi khẩn trương cầm tay của cậu ấy, lúc này mới phát hiện lòng bàn tay của cậu lạnh
toát: "Sao vậy, trên người sao ra nhiều mồ hôi thế này?"
Cola vừa nhìn thấy tôi liền giật mình, sau đó cười ôm lấy tôi nói: "Không việc
gì, mặc quá ít thôi, hình như bị cảm rồi, nhức đầu lắm."
Cậu ấy
vỗ vỗ trán, hai hàng mày nhíu lại, nét mặt kia xem ra thật rất khổ sở.
Trong phòng không khí rất ấm, trên người của cậu ấy là chiếc áo len màu
xám tro khiến cho sắc mặt của người nào đó càng thêm trắng bệch, tôi ôm
lấy cổ cậu ấy, hai cánh tay không tự chủ nắm thật chặt: "Vậy thì mặc
nhiều thêm một chút, cậu có mặc thành bình gas cũng vẫn đẹp trai như
thường."
Cola buồn bực cười cười, tuy nhiên toàn thân lại tỏa ra
một luồng khí lạnh dày đặc, bàn tay đặt ở trên sống lưng của tôi hình
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!