Sau khi trở về trường học, tôi lại quay về cuộc sống êm đềm không buồn không lo trước kia,
Cola không còn thường xuyên tới lớp chúng tôi nữa. Có lẽ sợ kích thích
đến Lăng Phi, ở trường học cậu ấy cũng theo khuôn phép cũ, chưa từng
trêu chọc tôi quá trớn.
Thỉnh thoảng tan học, cậu ấy sẽ chờ ở chỗ cách nhà tôi hai con đường, đột nhiên nhảy ra từ chỗ nào đó dọa tôi sợ nhảy dựng lên.
Chúng tôi cùng đi ăn, ở quảng trường xem các ông các bà múa ương ca. Tuổi
mười sáu mười bảy, luôn cực kỳ khát khao đối với tình yêu. Không xuyên
phá lớp màng kia, nhưng trong lòng chúng tôi ngầm hiểu lẫn nhau, trong
lòng trong mắt đều chỉ nhìn thấy đối phương.
Sau khi tôi xuất
viện gặp lại Lăng Phi, cô ấy dường như trầm mặc hơn nhiều so với trước
kia; những lúc ở cạnh tôi, cô ấy cũng không còn nhiều lời như trước. Tôi lý giải tất cả đều là di chứng sau thất tình, nữ sinh ưu tú như vậy, bị người yêu bỏ rơi hẳn sẽ buồn rất lâu nhỉ?
Có một ngày, Lăng Phi đột nhiên kỳ kỳ quái quái hỏi tôi, "Quả Cam, cậu có người trong lòng không?"
Lúc đó tôi sợ hết hồn, tim cũng không nhịn được nhảy thình thịch, nói lấy lệ, "... Không có, không có."
Lăng Phi hình như không quá tin tưởng, chỉ mím chặt môi nhìn tôi chằm chằm,
một lát sau cô ấy nói, "Vậy tớ giới thiệu cho cậu một người nhé? Anh tớ
sắp về nước, dáng dấp đặc biệt đẹp trai, không thua kém gì Lâm Cẩn Nam."
Tôi hơi bất ngờ, tại sao phải so sánh anh trai của cô ấy với Lâm Cẩn Nam.
Trong lòng tôi không có ai tốt hơn Cola. Tôi đổi chủ đề, giả bộ hứng thú hỏi, "Cậu còn có anh trai sao, sao tớ lại không biết?"
Trên mặt
Lăng Phi rốt cuộc đã có chút ý cười, cô ấy hình như rất coi trọng người
anh này, trong đôi mắt luôn ảm đạm có chút ánh sáng, "Lúc tớ còn nhỏ, ba mẹ tớ ly hôn, anh tớ đi theo ba."
Tôi không quá để ý tới những
điều cô ấy nói, chỉ luôn len lén quan sát sắc mặt của cô ấy, cô ấy cứ so sánh anh trai của mình với Cola, tôi cho rằng cô ấy đã biết gì đó.
Nhưng bây giờ nhìn lại hình như không giống. Ở trường học chúng tôi vẫn
giữ một khoảng cách, hơn nữa nếu như Lăng Phi thực sự biết cái gì, cô ấy hẳn sẽ biểu hiện ra chút gì đó.Chủ nhật Cola hẹn tôi
đi công viên hải dương, tôi dậy sớm, mặc vào chiếc váy ngắn màu hồng
nhạt mà tôi thích nhất. Nhìn vào gương thấy đôi chân thẳng tắp của mình, tôi có chút đắc ý, trong lòng đã sớm reo hò nhảy múa. Mỗi lần nghĩ đến
cậu ấy, trong lòng tôi tràn đầy cảm giác hạnh phúc ngọt ngào.
Tôi đã tới công viên hải dương này rất nhiều lần, nó được xây ở góc tây bắc của công viên Sâm Lâm. Tôi đã nhìn chán mấy con rùa biển lớn, Cá Mập
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!