Chương 11: (Vô Đề)

Trà Xanh không thể tin nhìn tôi, sự kinh ngạc trong mắt từ từ biến thành bất đắc dĩ.

"Em thật sự cảm thấy cậu ấy yêu Lăng Phi? Vậy mấy năm nay cậu ấy yên lặng

canh giữ bên cạnh em là vì cái gì? Chuộc tội?" [diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn] Trà Xanh cười giễu cợt, chăm chú nhìn tôi chằm chằm, sâu xa nói, "Người thật sự có tội... là cậu ấy sao? Cậu ấy có tội gì mà chuộc?"

Tôi ngây người, lần đầu tiên suy nghĩ vấn đề này. Thật sự... dường

như... không hề liên quan đến cậu ấy, một chút xíu cũng không.

Trà Xanh thở dài, ý vị sâu xa nhìn tôi hồi lâu, "Suy nghĩ thật kỹ xem mấy năm nay em đang làm cái gì?"

...

Ở nhà thật lâu, tôi thật ra đã sớm không sao, ăn được ngủ được, nhưng lần lữa không chịu trở về trường đi học.

Bà nội thương tôi, Dịch Bách Sanh không vui nhưng cũng chỉ có thể tùy ý

tôi, nhưng sau lưng vẫn không nhịn được nói thầm với Dịch Tiểu Liêu,

"Hai năm qua thật không dễ dàng mới hiểu chuyện một chút, tuyệt đối đừng trở lại như trước kia..."

Tôi đứng ngoài phòng ngủ của

hai người, mặt không chút biểu tình nghe bọn họ thì thầm, tiếng thở dài

im lặng của Dịch Tiểu Liêu như kim châm vào lòng tôi. Tôi cười khổ,

trách ai? [diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn] Là tôi lần lượt làm bọn họ thương tâm

mà.

Trước kia tôi như vậy, ngay cả cha mẹ của mình cũng không thích mình, tôi dựa vào cái gì mà hi vọng Lâm Cẩn Nam sẽ thích?

Cho nên, vì Dịch Bách Sanh và Dịch Tiểu Liêu, tôi phải mạnh mẽ hơn!Sau khi trở về trường học, tôi hoàn toàn thay đổi chính mình, không trốn

học không đến muộn, cố gắng làm một bông hoa rực rỡ hướng về phía mặt

trời. Thỉnh thoảng lúc gặp phải Lâm Cẩn Nam ở những nơi công cộng, tôi

cũng lẩn tránh từ xa, hoàn toàn trở thành người xa lạ.

Ánh mắt tò mò của Đinh Kỳ Kỳ đảo qua đảo lại giữa tôi và cậu ta, sau đó nằm bò ra bên cạnh tôi nhiều chuyện: "Giận dỗi rồi hả ?"

"Không có ——"

"..."

Đinh Kỳ Kỳ giống như nghĩ tới cái gì, chặt chẽ che miệng, "Lâm Cẩn Nam rốt

cuộc không chịu nổi sự kiêu ngạo của cậu, hoàn toàn không cần cậu nữa

rồi hả?"

"..."

Đinh Kỳ Kỳ thấy tôi không nói lời

nào, tiếp tục nhỏ giọng phân tích, "Mặc dù thầy Lục rất tốt, nhưng anh

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!