Chương 12: (Vô Đề)

Chênh lệch thể lực giữa nam và nữ khiến tôi hoàn toàn bị áp chế.

Hắn dễ dàng đẩy tôi ngã xuống đất.

Tôi cầm con d.a. o đẫm m.á. u trong tay, từng bước lùi lại.

Ánh mắt tràn ngập hoảng loạn.

Sau lưng bỗng chốc trống rỗng

Tôi lăn xuống cầu thang.

"A Ngọc!!"

"Giang Tụng Ngọc.

"Tôi mở mắt. Mình đang nằm trong văn phòng tầng thượng. Qua khe cửa chớp, có thể nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn bên dưới. Tôi cố gắng ngồi dậy, muốn chạy xuống. Nhưng ngay lúc ấy Một cánh tay siết chặt lấy eo tôi, lôi tôi vào một lồng n.g.ự. c ấm áp nhưng đầy nguy hiểm. Một luồng khí lạnh bất chợt kề sát vào cổ Là dao. Tôi thì thầm, giọng cố bình tĩnh:"Chu Ứng Hạc… có gì từ từ nói.

Anh đang làm tôi đau đó…

"Tôi khẽ rên một tiếng, hơi thở yếu ớt. Cánh tay siết nơi eo tôi lại càng mạnh hơn."Chu Ứng Hạc, anh tha cho tôi…

Tôi đồng ý cưới anh.

"Con d.a. o lạnh kề cổ lại ép sát thêm vài phần. Một giọng đàn ông khàn khàn, lạnh lẽo đáp lại:"Thứ nhất, tôi không phải Chu Ứng Hạc.

Thứ hai, có người muốn mạng cô, tôi chỉ là người nhận tiền làm việc.

Nếu không muốn chết, tốt nhất đừng nói nhiều, tôi không đảm bảo sẽ không lỡ tay đâu."

Tôi bật cười nhẹ.

Đơn Quyết, dù anh có thay đổi giọng thế nào, tôi vẫn nhận ra là anh.

Tôi không sợ. Cũng không thực sự ngất.

Bởi vì—Tôi cũng là sát thủ.

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

Chu Ứng Hạc đúng là khôn ngoan, nhưng lại quá tự tin đến mức thành ngu ngốc.

Hắn đánh giá thấp Đơn Quyết.

Cũng đánh giá thấp tôi.

Người của hắn là bên quân đội?

Còn tôi và Đơn Quyết— toàn là sát thủ.

Ai yếu, ai mạnh… vẫn chưa biết được.

Nhưng có một điều tôi chắc chắn:

Đơn Quyết, anh quan tâm tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!