"Tôi không chắc quả trứng này có thể nở ra cái gì, nhưng chắc chắn là khủng long."
Yến Song vuốt cằm đánh giá quả trứng trong hình chiếu thực tế ảo.
Đáng ghét, khủng long có sẵn quá khó mua!
Tất cả người ở Cục Khảo Cổ tới liên hệ với y đều hỏi thăm đãi ngộ của Cục Xuyên Sách.
Đến lúc hỏi bọn họ khủng long đâu.
Người ở Cục Khảo Cổ: "Trứng phát tới tay là nấu luôn rồi."
Yến Song: "......"
Người ở Cục Khảo Cổ: "Đều là lừa người thôi, trứng được phát căn bản không phải trứng khủng long, mẹ nó chứ, Cục Khảo Cổ bịp vãi luôn, người anh em, cậu có thể nói cụ thể đãi ngộ của Cục Xuyên Sách hơn được không?"
Yến Song: Hoá ra mọi đơn vị trên thế giới đều chẳng khác gì nhau.
Nô lệ tư bản, thảm.
1
Y mò rất lâu mới tìm được một quả trứng khủng long ở chợ đồ cũ, người bán mang nó từ thế giới khác về.
Giá cả cũng khá đắt, bảy con số lận.
Yến Song nhìn số dư không đếm nổi trong tài khoản, lười biếng mà dựa vào ghế nằm, "Giảm giá chút đi."
Trải qua một phen cò kè mặc cả, chủ nhân hành tinh dùng sáu con số mua được một quả trứng khủng long mới 90%.
Y giao nó cho "người thực vật" quản lý trên hành tinh.
"Cầm đi ấp, ấp ra thì báo anh."
Người súp lơ nhỏ chỉ cao đến đầu gối Yến Song, ôm quả trứng khủng long to đùng cúi người với Yến Song, "Vâng, thưa chủ nhân!"
Người súp lơ ôm trứng, lảo đảo đi về vùng có nhiệt độ cực cao trên hành tinh.
Yến Song vội nhắc nhở: "Đừng có nấu chín luôn nha!"
"Vâng thưa chủ nhân ——"
Bé súp lơ đầy năng lượng mà đáp lại.
Yến Song nhẹ nhàng thở ra, sinh vật bản địa trên hành tinh này là một đám sinh vật hình thái thực vật, rất giỏi trồng trọt, có điều không được thông minh lắm. Sau khi Yến Song tiếp nhận hành tinh này, ngày nào cũng mở lớp dạy chúng cách cải tiến kỹ thuật gieo trồng. Những người thực vật nhỏ rất sùng bái chủ nhân mới của hành tinh, cứ hở ra là, "Quao, chủ nhân, anh đỉnh quá."
Yến Song: Đúng vậy, kỹ thuật chiết cây của y là đỉnh nhất rồi!!!
"Chủ nhân, đây là mẻ dâu tây mới hái hôm nay, mời anh thưởng thức."
Người Đậu Hà Lan đẩy một xe dâu tây chất đầy như núi tới trước mặt Yến Song.
Yến Song ngửi mùi dâu tây say lòng người, cười tủm tỉm nói: "Cảm ơn, vất vả rồi."
"Đừng khách sáo, đây là chuyện tôi nên làm mà," Người Đậu Hà Lan cười khờ khạo, hai cánh tay nhỏ quơ quơ, "Hơi nóng ha......"
"Đừng ——"
Yến Song lập tức ngăn cản, "Không được c. ởi quần áo!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!