Chương 18: Sắp bị tóm rồi (18)

ắp bị tóm rồi (18)

Edit: Kogi

Trong lúc trò chuyện, bọn họ cũng giải quyết xong bữa ăn khuya trên bàn, sau khi dọn dẹp sơ qua thì cũng đá rất muộn rồi, An Minh Hối vừa ngáp vừa đi rửa mặt, tiện thể nói với Chu Liễm Dung ngồi trên ghế sofa hoàn toàn không có ý định ra về: "Khuya lắm rồi, tối nay muốn ở lại chỗ tôi không?"

Đáp án quá rõ ràng.

"Được, lát nữa tôi tìm cho anh một cái bàn chải mới." Anh vừa đánh răng vừa lúng búng nói: "Nhưng mà ghế sofa của tôi không nằm vừa để ngủ, giường cũng hơi nhỏ, nên anh đành phải chen chúc với tôi một chút đó."

Vừa dứt lời, anh liền nhớ ra phòng ngủ của mình vẫn dán đầy poster, những tấm ảnh đó mà bị chính chủ nhìn thấy thì xấu hổ thực sự. Nhưng phòng khách đã im lặng không một tiếng động, anh ngó ra nhìn, liền thấy Chu Liễm Dung đang vô cùng tự giác đi vào phòng ngủ, ngồi ở chỗ bình thường anh hay viết thư quan sát từng góc trong phòng, thoạt nhìn tâm trạng khá vui vẻ.

-

- Thôi, kệ anh ấy vậy, dù sao những thứ nên nhìn lúc trước theo dõi mình cũng bị nhìn thấy hết rồi.

Dở khóc dở cười quay lại phòng vệ sinh, An Minh Hối nhổ bọt trong miệng, súc miệng, đồng thời lơ đãng nghĩ: Muốn lên mạng đặt câu hỏi quá đi, tiêu đề kiểu như "Thần tượng của tôi thích tôi cực, làm thế nào bây giờ."

Ừm... Mặc dù mọi chuyện tiến triển không giống như giả thiết ban đầu, nhưng có vẻ cũng không phải việc xấu. Nghĩ lại thì hồi đi học mình cũng không thích ai, sau ra đi làm lại bận rộn không có thời gian tính đến chuyện yêu đương, nếu đột nhiên đến một thế giới khác lại được yêu thử một lần, hình như còn có thể nói là trong cái rủi có cái may.

Khi hai người vệ sinh cá nhân xong, tắt đèn nằm trên giường, bầu không khí tất nhiên lại bắt đầu nóng dần lên, không ai mở miệng nói chuyện, nhưng người nào cũng không thể ngủ được.

Đúng như An Minh Hối nói, giường khá nhỏ, hai người đàn ông nằm song song buộc phải kề sát nhau, nhưng hiển nhiên như vậy đối với Chu Liễm Dung là chưa đủ, hắn nghiêng người vắt một tay qua eo An Minh Hối, tạo thành tư thế ôm người vào lòng.

"Giường của tôi đâu có hẹp đến mức này chứ?" Anh bất đắc dĩ phải lên tiếng, ngúc ngắc đầu.

"Cùng giới tình thì dù không phải người yêu cũng ngủ cùng nhau được mà." Vừa ôm vừa nghiêm túc ngụy biện, hỏi một đằng đáp một nẻo.

"Thật không biết da mặt của anh dày hay mỏng nữa." Thỉnh thoảng sẽ trái ngược như người đa nhân cách vậy, thế nhưng không khiến người ta khó chịu chút nào: "Thôi ngủ đi, muộn lắm rồi, ngày mai còn phải lên máy bay đi tỉnh khác diễn tập nữa."

Hai người cứ ôm chặt nhau ngủ như vậy, ban đầu còn cảm thấy chật chội không quen, nhưng sau khi cơn buồn ngủ kéo đến lại cảm thấy cực kì thoải mái.

***

Bọn họ đặt vé máy bay buổi trưa, nên thời gian ngủ khá là dư dả, nhưng từ chỗ An Minh Hối về nhà Chu Liễm Dung lấy hành lý rồi ra sân bay, bọn họ cũng không dám dây dưa lãng phí thời gian.

Ban đầu An Minh Hối định gần sát giờ thì ra sân bay tụ họp với Chu Liễm Dung, nhưng vì Chu tiên sinh yêu cầu quá mạnh mẽ, nên cuối cùng anh vẫn xách vali của mình đi cùng xe với hắn.

"Nếu bị mấy tay nhà báo chụp được thì chúng ta khó mà thanh minh được." Anh ngồi ở ghế phó lái than thở: "Mặc dù hình như bây giờ phốt cũng to lắm rồi."

"Vậy thì không cần thanh minh nữa." Nhân vật chính ngày hôm nay vẫn không quên việc rút khỏi giới giải trí: "Tôi còn mong anh sẽ mở họp báo công khai hơn là thanh minh thanh nga gì đó ấy."

"..." Nhân vật phản diện ngày hôm nay vẫn tiếp tục lo lắng vì sự bốc đồng của nhân vật chính: "Đang lái xe thì tập trung vào, đừng nói chuyện phiếm nữa."

An Minh Hối rất là tò mò, sự tồn tại đã đưa mình đên với thế giới này rốt cuộc có biết nhân vật chính là một kẻ yêu vào là mặc kệ hết tất cả sự đời như vậy hay không, nếu bây giờ biết mọi chuyện phát triển thành ra thế này, không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào.

Lịch trình này không được giữ bí mật, vì vậy lúc hai bọn họ bước từ trên máy bay xuống, ngoài phi trường đã có đông đảo người hâm mộ đứng đón, tất cả đều trật tự xếp hàng ở hai bên, chừa ra một lối đi.

Không tính đến fan của An Minh Hối, hiện tại fans của Chu Liễm Dung về cơ bản chia làm hai loại, một loại là fan CP, một loại là thích Chu Liễm Dung nhưng ghét An Minh Hối, mà phần lớn những người đến tận sân bay đón họ đều là fan CP hoặc đơn thuần là hâm mộ thần tượng, không quan tâm đến scandal của thần tượng mình, vì vậy thái độ hết sức thân thiện, điều này làm An Minh Hối nhẹ nhõm phần nào.

Ngoại trừ fan hâm mộ ra còn có một vài nhà báo, nhưng dù bọn họ hỏi miệt mài thế nào đi nữa, Chu Liễm Dung cũng chỉ trả lời một câu duy nhất: "Thời gian cá nhân, không chấp nhận phỏng vấn."

Mặc dù là với những fan hâm mộ nhiệt tình, hắn cũng không có tinh thần đáp lễ chút nào, chỉ gật đầu chào hỏi bọn họ, hoặc thỉnh thoảng nói một tiếng cảm ơn, quả thực y như lãnh đạo đi thị sát.

An Minh Hối thì có tinh thần cống hiến hơn, thường sẽ dừng lại mỉm cười nói với người hâm mộ mấy câu, cũng không từ chối chụp ảnh chung với họ, thậm chí còn chủ động kéo Chu Liễm Dung vào phạm vi máy ảnh.

"Mọi người nhiệt tình đến đón chúng ta như vậy, ít nhất anh cũng phải cười lên chứ." Nói thì nói vậy, nhưng nhìn bản mặt cứng đơ của Chu Liễm Dung, An Minh Hối không chịu nổi phải ra tay, kéo khóe miệng của đối phương sang hai bên rồi giục người phía sau mau bấm máy.

Không khí tại hiện trường bị hành động này làm cho sôi trào, mấy cô gái kích động đến mức như có thể ngất đi bất cứ lúc nào, điều khiến anh buồn cười là trong số đó còn có không ít fanboy, mà lúc này cũng hừng hực khí thế không khác gì fangirl.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!