Văn Cửu Uyên những ngày gần đây đã thu thập không ít ma vật gây loạn ở Thiên Huyền Vực, tâm trạng vì thế cũng tốt lên nhiều phần.
Loại ma tu có thể làm ra những chuyện dơ bẩn đến mức đó, y đếm trên đầu ngón tay cũng biết được vài tên. Khi trả thù, phương thức của y rất đặc biệt.
Tên già kia bị y đánh cho tán gia bại sản, mọi thủ đoạn tích góp bảo mệnh nửa đời người đều bị Văn Cửu Uyên hủy sạch, chết không biết bao nhiêu lần dưới tay y. Dù có sống lại, cái chết ấy cũng là chết đến tận hồn.
Ngay cả hồn phách, dù không tiêu tán hoàn toàn, thì e cũng chẳng còn lại bao nhiêu.
Chỉ là gần đây, mỗi lần giao đấu với người khác, ma khí trong cơ thể y vốn luôn lưu chuyển tự nhiên lại bất chợt nghẽn lại, hoặc đình trệ vô cớ trong khoảnh khắc.
Những lúc ấy, nếu đang quyết đấu với cao thủ, một khắc loạn nhịp này thường sẽ trở thành điểm chí mạng.
Chính vì nguyên nhân đó, gần đây Văn Cửu Uyên đã ăn không ít thương tích. Mấy vết đâm xuyên bụng vẫn chưa lành, nửa bên xương vai đến nay cũng còn đau âm ỉ.
Mấy hôm trước, khi y chém giết giữa núi thây biển máu, cảm giác lại trở nên trì độn, không thể phân tâm tìm hiểu nguyên nhân, vội vã vận công điều chỉnh nhưng vẫn không tìm ra lý do.
Dây chuyền ma khí rối loạn khiến y vô cùng bực bội. Những ngày này, đám ma tu không ai dám thở mạnh, sợ rằng chọc phải y sẽ bị coi là khiêu chiến, rước họa sát thân.
Nửa tháng trở lại đây, kẻ nào dám ra tay tranh giành địa vị trong Ma giới đều không toàn thây, chết thảm đến nỗi khiến cả đám ma tu từng thấy trăm trận máu tanh cũng phải run sợ.
Tuy có ý thị uy, giết gà dọa khỉ, nhưng thủ đoạn quá mức tàn nhẫn vẫn khiến người ta không rét mà run.
Cho đến khi Văn Cửu Uyên mệt mỏi, lười phát tiết bực bội vào đám người khác, y mới phát hiện có một dòng lực lượng mơ hồ trong bụng đang âm ỉ dao động, như đang chống đối y.
Thân thể của mình, Văn Cửu Uyên biết rất rõ.
Y mặt không biểu cảm, ban đầu còn tưởng mình vì tâm trạng tệ hại, dẫn đến nội tức rối loạn. Thế là lại tự mình tĩnh tâm điều khí, từng bước tra xét.
Rốt cuộc, trong bụng quả thật có một luồng khí hỗn tạp không rõ hình dạng, mang theo tinh khí của Hạ Thư Từ.
Thứ này không phải loại tích tụ thông thường, không thể áp xuống cũng không thể tiêu trừ. Phản ứng đầu tiên của Văn Cửu Uyên là dùng cách đơn giản và thô bạo phá hủy nó.
Nhưng khi y phát hiện trong đoàn khí kia cũng có dấu vết khí tức của chính mình, y liền hiểu rằng… sự tình đã phát triển theo hướng vô cùng vớ vẩn.
Nếu là cổ trùng hay lời nguyền ác độc nào đó, mượn cớ trừ độc để lén thâm nhập vào cơ thể y, thì tuyệt đối sẽ không mang theo khí tức của chính y. Cũng càng không thể diễn trò đáng thương hút lấy ma khí của y như thể cầu sinh.
Loại trừ hết mọi khả năng, chỉ còn lại một đáp án duy nhất.
Sắc mặt Văn Cửu Uyên chìm trong bóng tối, một tay chống cằm, dáng ngồi nhàn nhã nhưng không hề động đậy. Trong mắt lại dấy lên sát ý lạnh buốt.
Y không tin bản thân đã nhìn nhầm. Cũng không muốn tin mình thật sự bị người ta bày mưu mà không hay biết.
Nếu như tên đệ tử tu vi thấp kém kia thật sự là người do ai đó cố tình an bài…
Vậy thì y sẽ…
Sẽ…
Đôi mắt mang theo vẻ kinh ngạc ấy đột ngột hiện lên trong đầu Văn Cửu Uyên, hoàn toàn không hợp với sắc đỏ máu những ngày qua.
Văn Cửu Uyên vừa nhớ ra mình còn đem tín vật có hàm ý che chở tặng cho người nọ, liền giận đến mức bóp nát tay vịn bên cạnh.
Khối huyền tinh trong tay nổ tung, mảnh vụn bắn tung tóe rơi đầy đất.
______
Bọn họ đứng trước lối vào một khu rừng rậm. Bên trong tối om như mực, dù bầu trời đang rực rỡ nắng vàng, nhưng khi nhìn vào lại chẳng thấy gì, tầm nhìn mơ hồ như bị che phủ bởi màn sương đen. Đằng trước vài mét đã hoàn toàn chìm vào bóng tối, không còn phân biệt được rõ cảnh vật nữa.
Từng trận âm phong gào thét thổi vào cửa rừng, Hạ Thư Từ lạnh sống lưng, không kìm được mà rùng mình một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!