Chương 42: Ngủ Chung

Edit + Beta: Tiểu Sư Muội.

---------------

Em đi tìm anh à? Cố Giang Hành ngẩng đầu, biểu tình vừa hưng phấn lại vừa tủi thân, giống như một con Husky phạm sai lầm.

"Thuận, tiện đường mà thôi" Quý Xán không chịu nổi ánh mắt nóng cháy của hắn, quay mặt đi nói:

"Thầy giáo kiểm tra người trước khi đi ngủ, nên tôi mới đi xuống dưới nhìn thử."

Cố Giang Hành cũng không vạch trần lời nói dối của cậu nói dối, thuận theo làm nũng:

"Em không biết ở cạnh hồ có nhiều muỗi lắm, anh còn chưa ăn cơm, máu cũng sắp bị bọn nó hút khô rồi...."

"Anh còn chưa ăn cơm?"

Quý Xán quay đầu nhìn Cố Giang Hành.

Dưới ánh đèn tối tăm, dáng người nam sinh cao lớn, đôi mắt thâm thúy lóe sáng, xương gò mà còn điểm thêm chút hồng, là dấu vết cậu đánh hắn lúc ở suối nước nóng lưu lại.

Cậu duỗi tay sờ một chút, cẩn thận nói: Có đau không?

Thấy làn da run lên, Cố Giang Hành mở to mắt kinh ngạc, ngữ khí khoa trương kêu lên: Đau lắm.

Quý Xán lại càng áy náy, nói:

"Xin lỗi, lúc đó tức quá, đợi khi về tôi bôi thuốc giúp anh."

Cố Giang Hành cợt nhả nói:

"Không cần, em hôn anh một cái là sẽ hết đau."

Quý Xán: ......

Cố cẩu không hổ là Cố cẩu, mệt cho cậu lúc trước còn đau lòng vì hắn.

"Không thì thổi nhẹ cũng được?" Cố Giang Hành đuổi theo, đang muốn nắm lấy bàn tay nhỏ kia, không ngờ có một giọng nói nghiêm khắc quen thuộc vang lên từ phía sau.

"Hai em kia đứng lại!"

Ngay sau đó, ánh sáng từ đèn pin quét qua đây:

"Buổi tối đứng lôi lôi kéo kéo làm cái gì đấy?"

Cố Giang Hành cùng Quý Xán đồng thời quay đầu lại, nhìn thấy chủ nhiệm giáo dục Địa Trung Hải quen thuộc.

......

Hai người lại theo bản năng nhìn thoáng qua chân đối phương, ồ lần này đã đi giày da.

"Lần này tôi không cởi giày." Chủ nhiệm giáo dục đắc ý nói, thấy Quý Xán cùng Cố Giang Hành đêm hôm lại xuất hiện với nhau trong rừng núi hoang vắng, ông lập tức xụ mặt giáo huấn:

"Nửa đêm nửa hôm, còn ở trong rừng làm cái gì hả? Buổi tối không an toàn, đừng tới gần hồ, về phòng ngủ sớm một chút đi."

Quý Xán vâng một tiếng:

"Bọn em về luôn đây."

"Còn có Cố Giang Hành, em mặc cái quỷ gì đấy?" Chủ nhiệm giáo dục nhìn thấy cẳng chân trụi lủi của Cố Giang Hành đang đi dép lê, vẻ mặt ghét bỏ:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!