Túi chườm đá dừng trên má đau đớn, làm Quý Xán không khỏi hít hà một hơi. Mười ngón tay tóm chặt trên sô pha, chân mày cũng nhíu chặt lại.
Cố Giang Hành dừng động tác: Đau sao?
Vẫn còn tốt, Quý Xán phun ra một hơi, duỗi tay qua cầm túi chườm đá: Để tôi tự làm đi.
Không ngờ Cố Giang Hành chưa kịp buông ra, bàn tay Quý Xán đã phủ lên, không bắt được túi chườm đá, ngược lại lại sờ đến mấy ngón tay lạnh băng.
Quý Xán sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn Cố Giang Hành.
Cố Giang Hành rút về tay đứng lên:
"Cậu chườm đi, tôi đi lấy thuốc."
Quý Xán cầm túi chườm nước đá xoa lung tung trên mặt, trong đầu không khỏi hồi tưởng sự tình phát sinh lúc chiều, càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.
Lúc trước cậu xem trong sách không nhớ đến có một nhân vật như Bưu ca, coi như là thật sự có một nhân vật như vậy, nhưng người kia là học đại học, sau khi nghe nói cậu còn ở trung học liền trở về đánh cậu, lý do này thực sự rất vô lý.
Giống như giả sử hiện tại cậu là giáo bá cao trung, lại đi bắt nạt một tên côn đồ đang học sơ trung chưa đủ lông đủ cánh hay sao?
Điều này không có khả năng.
Cho nên tại sao Bưu ca lại muốn đánh cậu?
Hay vì cậu xuyên vào đây nên trực tiếp thay đổi tuyến nội dung của thế giới này?
Quý Xán nhất thời có chút xuất thần, túi chườm nước đá đặt trên mặt không nhúc nhích, chỉ chốc lát sau nước trên mặt đã chảy vào trong cổ.
Đang nghĩ gì vậy??
Cố Giang Hành cầm hòm thuốc đi đến liền nhìn thấy Quý Xán đang phát ngốc.
Anh lấy túi chườm nước đá từ trong tay Quý Xán rút ra, lại như rất quen thuộc mà lau đi vệt nước trên cằm, lúc này mới mở hộp y tế ra để bôi thuốc vào chỗ trầy da trên mặt.
Quý Xán hỏi anh:
"Anh quen biết người đánh tôi lúc chiều kia à?"
Không đợi Cố Giang Hành trả lời, cậu đã lắc đầu cười nói:
"Xem này, tôi hỏi anh cũng vô dụng......"
Đại khái là do cậu quá mức nhạy cảm, có chút nhìn gà hóa cuốc.
Không quen biết. Cố Giang Hành gần như là trả lời ngay lập tức:
"Tôi không nhớ trước kia khối 12 có một giáo bá như thế."
Quý Xán giật mình: Anh......
Cố Giang Hành lại không hề tiếp tục, ngược lại nói:
"Vừa rồi tôi đã tìm người điều tra về hắn, hắn sinh ra cùng trải qua không có bất cứ vấn đề gì."
Hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng lâm vào trầm mặc.
"Đại ca, bọn em mang đồ ăn tới cho anh." Tiếng đập cửa vang lên, Chu Duệ Sâm cùng Lý Nặc một người cầm một hộp cua xào lớn một người đẩy cửa đi vào.
"Bà chủ rất tốt còn cho bọn em thêm một phần", Chu Duệ Sâm vừa đem con cua đặt trên bàn vừa nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!