Chương 21: Phương thức thả lỏng của học bá các cậu chính là như vậy?

Tin tức này quả thật khiến người nghe quá kinh sợ, Quý Hoa Mậu nhất thời cảm thấy Quý Xán đang lừa ông.

Ông không tin, lại quay sang hỏi Đào Lãng: Anh con nói thật?

Đào Lãng gật gật đầu: Là thật.

Quý Hoa Mậu nháy mắt sửng sốt, hóa ra Đào Lãng nói chính mình không phát huy tốt, là thật sự phát huy không tốt? 

Nhưng thế nào lại có thể phát huy kinh khủng thế được, Quý Xán cũng không thể thi được điểm cao như vậy chứ?

Trừ phi là......

Quý Hoa Mậu nháy mắt nghĩ tới một loại khả năng, nhíu mày nói:

"Có phải con gian lận hay không?"

Nghe ông nói vậy, biểu tình cười nhạt trên mặt Quý Xán biến mất, cậu yên yên tĩnh tĩnh ngồi ở kia, lại sinh ra một loại cảm giác nặng nề, hệt như một vườn cây đại thụ yên tĩnh sinh trưởng.

"Ngài cảm thấy là con gian lận?"

Giọng nói thiếu niên lạnh lẽo, giống như đang nói đến chuyện không liên quan đến mình.

Rõ ràng là đứa nhỏ chưa thành niên, nhưng lại mang theo một cỗ khí thế khiến người khác không thể khinh thường. Quý Hoa Mậu bị cái liếc mắt này làm cho lông tơ phía sau lưng dựng hết cả lên, trong nháy mắt cũng hơi run rẩy.

Nhưng ông không có khả năng thừa nhận là mình sai, càng không thể từ bỏ uy nghiêm của người cha trước mặt bọn nhỏ, càng sai càng phải cãi bướng:

"Nếu không phải gian lận, làm sao con có thể thi được điểm cao như thế kia? Lại còn hạng nhất, con khác thường như vậy, người khác nghi ngờ con cũng không có gì, nếu không phải như thế thì con thái độ như vậy cho ai nhìn hả?"

"Thế ngài định giận dỗi cho ai nhìn?"

Quý Xán lạnh lùng nói:

"Chẳng lẽ ngài định quỵt nợ?"

Quý Hoa Mậu: ......

"Cái, cái gì gọi là cha quỵt nợ!" Quý Hoa Mậu lại kêu lên:

"Toàn bộ nhà cửa tài sản đều là của cha, tiền con dùng đều là cha chu cấp, cha muốn dùng như thế nào thì dùng như thế!"

Quý Xán:

"Vậy nên ngài quyết định quỵt nợ?"

"Mặt Quý Hoa Mậu lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng"Đùng

"một tiếng đứng lên, hung hăng đập chìa khóa xuống mặt bàn, vẻ mặt bất chấp tất cả:"Dù sao cha chỉ cho con căn hộ này, muốn hay không thì tùy!"

Bữa cơm này tan rã trong không vui.

Quý Xán biết Quý Hoa Mậu không có bản lĩnh xây dựng máy gia tốc hạt lớn, nhưng cũng không nghĩ tới đối phương sẽ ăn vạ chơi xấu như vậy.

Cơm chiều qua đi, Quý Xán nằm ở trong phòng của mình, hai mắt xuất thần nhìn chằm chằm trần nhà.

Chính mình tự lấy được thành thích này, Quý Hoa Mậu không chỉ không khen ngợi cậu, ngược lại còn nghi ngờ cậu gian lận.

Cậu vốn dĩ không để bụng, Quý Hoa Mậu là người tính tình như vậy, cậu vốn không phải con trai của ông, nên cậu cũng không có quá nhiều mong chờ đối với người nọ.

Nhưng không biết như thế nào, tuy rằng cậu đã sớm đoán được tình huống sẽ như thế này, nhưng đến khi xảy ra cậu lại thấy trong lòng có chút khó chịu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!