Trong tiệm bánh kem, Đàm Hoa Trạch cầm nĩa nhỏ, không ngừng đâm chọc lên chiếc bánh kem trắng trắng mềm mềm. Vẻ mặt ôn hòa khiêm tốn trên mặt đã hoàn toàn biến mất, thay thế vào đó là biểu tình cực kỳ vặn vẹo.
Quý Xán được lắm, lúc trước đến miệng cũng không cho hắn hôn, hiện tại đã cùng người khác ở chung, nói không chừng đã sớm bị Cố Giang Hành ăn vào bụng rồi.
Nhìn biểu tình lạnh như băng của cậu hiện tại, không chừng thời điểm bị người khác dâm loạn dưới thân lại trở nên mềm mềm mại mại.....
Nĩa cùng đồ sứ cọ xát phát ra một tiếng chói tai, bánh kem trên khay đồ ăn đã bị chọc cho nát bét.
Đàm Hoa Trạch hung tợn ném nĩa xuống đi đến quầy thu ngân, lạnh lùng nói: Tính tiền.
Nhân viên cửa hàng khiếp sợ, không thể không căng da đầu nhắc nhở:
"Trước...... Tiên sinh, vị mặc áo sơ mi trắng lúc nãy đã thanh toán rồi."
Dây đàn trong đầu Đàm Hoa Trạch phịch một tiếng đứt đoạn.
Con mẹ nó Cố Giang Hành, đến cả việc trả tiền cũng phải tranh với hắn!
Trầm mặc một lúc, Đàm Hoa Trạch đột nhiên điên lên rồi nhấc tay ném cái bánh kem để trên quầy thu ngân.
Chiếc bánh kem yếu ớt tinh xảo bị quăng ngã trên mặt đất thành một đống bùn, lúc này hắn mới hài lòng, nâng hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm thu ngân viên, hô hấp thô nặng hỏi:
"Hiện tại tôi có thể thanh toán được chưa?"
Theo lệ cũ của Nhất Trung thứ hai thứ ba tổ chức thi, thứ sáu ra thành tích.
Quy trình kỳ thi tháng giống với thi đại học, thông tin của thí sinh được phong kín, đều là dựa theo số lượng chữ bên ngoài, cuối cùng là trình tự kiểm tra đánh giá.
Buổi sáng thứ hai, Quý Xán vừa đến phòng học, liền nghe thấy Chu Duệ Sâm đang thần thần bí bí nói với cậu:
"Đại ca, lúc vào thi nhớ mang điện thoại, lớp thực nghiệm làm xong sẽ truyền đáp áp cho chúng ta."
Quý Xán có chút ngoài ý muốn: Truyền đáp án?
Chu Duệ Sâm lại hiểu nhầm ý của cậu, vội vàng giải thích:
"Tuy rằng đáp án truyền đến không nhất định là chính xác hoàn toàn, nhưng trường học ra đề càng ngày càng biến thái, lần trước em dùng phần mềm để tìm đề cũng không có."
Nghe đến đó, Quý Xán không khỏi nhăn lại mi: Cậu muốn gian lận?
Lý Nặc vừa vào nhóm chat nhỏ, nghe vậy sắc mặt liền trầm xuống, móc di động ra thoát nhanh khỏi nhóm.
Đến đây, Chu Duệ Sâm cũng đã nhận ra bầu không khí không thích hợp, vội vàng nói:
"Ngày thường thì không cần, dù sao em cũng đều là hạng chót, còn không bằng nhân cơ hội này ngủ nhiều thêm một chút. Nhưng anh lần này không phải tuyên bố phải thi cho tốt sao? Em...."
Nam sinh mập mạp trên mặt xấu hổ đến đỏ bừng, nhỏ giọng nói:
"Em không muốn thấy thứ hạng của anh quá thấp."
Quý Xán: ......
Hóa ra là suy nghĩ cho cậu.
Cậu có chút bực bội nhưng rồi lại hơi mềm lòng, cuối cùng chỉ lắc đầu: Không cần đâu.
Chu Duệ Sâm cho rằng Quý Xán ngại hắn sử dụng thủ đoạn không sạch sẽ, lập tức bổ sung một câu:
"Đại ca anh yên tâm, lần này em không bắt nạt người khác. Là một lần em giúp bạn ấy thoát khỏi bị lưu manh bám theo nên mới đáp ứng đến kỳ thi tháng cho em chép đáp án."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!