Chương 14: Trêu chọc không nổi, xin tạm biệt

Đào Lãng: ......

Một cái dám nói, một cái dám muốn.

Quý Hoa Mậu không tin được:

"Con lặp lại lần nữa?"

Được thôi.

Quý Xán buông chiếc đũa, nghiêm trang nói: "Máy gia tốc hạt lớn, tên tiếng anh là Large Hadron Collider. Nó chính là một công cụ nhằm cung cấp cho các nhà khoa học một mô hình chuẩn của ngành Vật lý hạt.

Trên lý thuyết, chiếc máy này được cho là sẽ chứng minh được sự tồn tại của hạt Higgs và giải thích được những đặc tính như khối lượng của những hạt sơ cấp khác.

"Quý Hoa Mậu đột nhiên nhớ tới, hình như ông từng nghe mấy từ này trên bản tin thời sự, nghe nói dự kiến chi phí để xây một cái phòng thí nghiệm phải tốn mấy chục tỷ. Quý Xán điên rồi sao? Nếu không sao lại nghĩ ông có nhiều tiền như thế? Quý Xán vẫn còn đang nói:"Chúng ta có thể thông qua máy dò hạt vật lý lớn có khả năng quan sát các hạt Higgs, cũng có khả năng chế tạo lại vụ nổ vật chất vũ trụ lúc đầu.

Nói không chừng có một ngày chúng ta có thể tìm ra bí mật của vũ trụ!

"Bí mật của vũ trụ cái gì, ông một chút cũng không hứng thú! Quý Hoa Mậu không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt:"Không có tiền, đổi cái khác!Đừng mà, tạm thời không nói cống hiến vì khoa học, cũng là lo lắng đến việc phát sinh sự kiện

". Quý Xán còn đang nói:"Về sau khi ra nước ngoài, ngài nói máy gia tốc hạt lớn của Trung Quốc chính là do ngài xây dựng, đây không phải làm vẻ vang vì đất nước hay sao?Quý Hoa Mậu:......

"Ông xem như hiểu, tiểu tử này là đang ẩn ý lời nói lúc nãy của ông với Đào Lãng."Con nhất định phải đối nghịch với cha, muốn khiến cha tức chết phải không!Đương nhiên, đây chỉ là đề xuất của tôi mà thôi

", Quý Xán chậm rì rì nói:"Tôi cũng không rõ tình hình kinh tế trong nhà lắm, nếu vượt quá dự toán thì quên đi.Đào Lãng:......Mẹ nó, đây là vấn đề có tiền hay không có tiền đấy à?

"Quý Hoa Mậu tức đến mức văng tục:"Ai có tiền đến mức móc ra mấy chục tỷ?

Ngay cả Cố Gia còn không chắc có làm được hay không, anh còn hy vọng gia đình bình thường như chúng ta làm được à?

"Quý Xán trả lời lại một cách mỉa mai:"Biết là gia đình bình thường, ông còn định mua máy bay tư nhân làm gì?Anh.....!

"Quý Hoa Mậu không chịu nổi phép khích tướng, buột miệng thốt ra:"Nếu anh đạt được thứ hạng như Đào Lãng, ông đây dù phải đập nồi bán sắt cũng phải làm cho anh một cái!"

Lời vừa ra khỏi miệng ông cũng có chút hối hận, cái máy kia thực sự quá đắt, giá trị gấp mười lần công ty của ông cũng chưa đáng giá như vậy.

Nhưng lời đã nói ra, ông không có khả năng rút lại.

Năm đó ông học đến trung học thì bỏ học đi làm ăn, đây vẫn luôn là tâm bệnh của Quý Hoa Mậu, cũng bởi vì thế ông đặc biệt quan trọng thành tích của đời sau.

Lúc trước Quý Xán dựa vào bản lĩnh thật sự của mình mà thi được vào Nhất Trung, tuy rằng thứ hạng không cao nhưng có thể thi đỗ vào Nhất Trung thì đều là người xuất sắc.

Đáng tiếc đứa nhỏ này vừa lên trung học liền bắt đầu bừa bãi, cuối cùng thành tích càng ngày càng kém, dứt khoát chiếm cứ hạng chót hàng năm. Công việc của ông bận rộn, cũng không kịp trông nom dạy dỗ, đến lúc phục hồi tinh thần thì đã lệch.

May mắn chính là, đứa con út do vợ hai ông lấy về cũng đủ ưu tú, lấp đầy chỗ trống trong lòng ông, thậm chí làm cho ông thấy được thứ mà ông khổng thể có trước kia.

Quý Hoa Mậu nhớ tới nhớ lui, lại thông qua con trai để bồi thường cho mộng tưởng của chính mình. Bởi vậy về phương diện vật chất ông luôn cung cấp đầy đủ cho bọn họ, mỗi một lần kiểm tra đều khen thưởng khích lệ.

Dù sao lấy trình độ của Quý Xán mà nói cũng không thi được hạng nhất, đến lúc đó lời hứa liền sẽ tự động mất hiệu lực.

Quý Xán ngược lại hỏi Đào Lãng:

"Hạng giống cậu là hạng bao nhiêu?"

Đào Lãng nhìn Quý Hoa Mậu, không biết có nên nói hay không.

"Không sao, con cứ nói!" Quý Hoa Mậu hừ một tiếng:

"Cha cũng không tin, nó có thể thi được thành tích giống con".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!