4
Xuân Yến hít một hơi thật sâu, ánh mắt không thể tin nổi nhìn ta.
Ta khẽ cười lạnh:
"Còn không cút ngay cho ta."
Khương Tuyết Lan được người hầu đỡ vào, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ vừa điềm đạm vừa đáng thương.
Khi nhìn thấy ta, nàng ta lập tức quỳ xuống, đôi mắt hạnh xinh đẹp ngấn lệ, nghẹn ngào:
"Phu nhân, người vẫn không muốn tha thứ cho nô tỳ sao?"
Ta nhíu mày nhìn Khương Tuyết Lan, càng nhìn lại càng thấy chướng mắt.
Thật khó trách.
Nàng ta vẫn còn mặc chiếc áo khoác lông cáo kia. Nếu ta nhớ không lầm, thì chính Chu Lăng là người tự tay khoác lên người nàng ta.
Khương Tuyết Lan không hề vội vàng đứng dậy, mà tiếp tục khẩn khoản:
"Phu nhân không muốn tha thứ cho nô tỳ, vậy nô tỳ sẽ tiếp tục quỳ đến khi nào phu nhân tha thứ mới thôi."
Một tình tiết trong tiểu thuyết bỗng nhiên vụt qua đầu ta.
Ta hôn mê hai ngày, còn Khương Tuyết Lan quỳ suốt hai ngày, vì vậy giờ nàng ta không thể đứng vững, đi lại cũng khó khăn.
Cố Cảnh Dương
- nam chính trong tiểu thuyết, là một kẻ bệnh kiều, lòng chỉ có báo thù, u ám, hung ác và bạo ngược.
Duy chỉ có một điểm dịu dàng nhất thế gian, đó là dành cho Khương Tuyết Lan.
Hắn ghi hận ta vì đã làm nàng ta bị thương, nên sau khi lên nắm quyền, đã thưởng cho Chu Lăng rất nhiều tiểu thiếp.
Những tiểu thiếp ấy đều có thân phận cao quý lại được ngự ban, từng người không coi ta ra gì, suốt ngày làm mình làm mẩy trong phủ.
Cố Cảnh Dương còn khiển trách ta trước mặt dân chúng, bảo ta không tuân thủ phụ đạo, không có tài đức, tâm tư độc ác, biến ta thành trò cười của cả kinh thành.
Nghĩ đến kết cục thê thảm trong tiểu thuyết, nỗi hận trong lòng ta khiến hai hàm răng nghiến chặt, phát ra tiếng ken két.
Ta bước đến, giật lấy chiếc áo khoác lông cáo trên người Khương Tuyết Lan, khẽ nói:
"Muốn ta tha thứ cho ngươi, cũng không khó."
"Người đâu, ném nàng ta xuống hồ cho ta!"
Cả người Khương Tuyết Lan run bần bật, nàng ta vội vàng kêu lên: Không được.
---
5
Ồ?
Dựa vào những gì được miêu tả trong tiểu thuyết, mặc dù ta tức giận với Khương Tuyết Lan, nhưng vẫn rất để ý đến Chu Lăng. Ta không muốn vì một chuyện nhỏ này mà làm căng thẳng thêm mối quan hệ vốn đã chẳng mấy tốt đẹp của chúng ta.
Vì vậy, sau khi tỉnh lại, ta chỉ phạt Khương Tuyết Lan hai tháng lương, chứ không làm quá lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!