Trận mưa này qua rất mau, nhưng chừa cho Nghê Tinh Kiều một đợt cảm lạnh.
Lộ Lý nói:
– Không ngờ anh Kiều yếu đuối thế!
– Yếu đuối cái đầu cậu!
Tuần thứ Hai của năm học mới lại là một ngày hè nắng oi ả.
Mọi người ai cũng đầm đìa mồ hôi, chỉ có Nghê Tinh Kiều chùi nước mũi đến nỗi mũi đỏ lừa, y hệt chú tuần lộc kè bên ông già Noel.
Nghê Tinh Kiều bảo:
– Xương cốt mình chắc chắn lắm đấy nhé.
Cuối tuần nằm đắp chăn ở nhà hai hôm, không được chơi đùa nghịch ngợm gì, Nghê Tinh Kiều chán phát khiếp.
Lộ Lý thấy cậu như vậy thì không nhịn được cười, cười sằng sặc làm Nghê Tinh Kiều thiếu điều xách cổ áo nó ném ra ngoài.
Giờ giải lao cả lớp ồn vỡ chợ tới tận lúc chuông vào học vang lên, Tào Quân đủng đỉnh bước vào lớp.
– Tiết này lớp chúng ta sẽ mở cuộc họp.
– Tào Quân nói – Để chọn ban cán sự lớp.
Chỉ một câu nói đó đủ để dấy lên một làn sóng xao động của đám học trò ngồi bên dưới.
Tào Quân nói:
– Bắt đầu từ lớp trưởng, ai muốn ứng cử thì có thể giơ tay xung phong.
Thầy vừa dứt giọng thì Tề Vi Ninh đã giơ tay lên.
Nghê Tinh Kiều chống cằm nhìn sang phía Tề Vi Ninh, nghe thấy Lộ Lý bảo:
– Lúc trước Tề Vi Ninh cũng toàn làm lớp trưởng, khi đến lớp mình nó còn từng đến chỗ Diệt Tuyệt xin ứng cử nữa đấy.
Nghê Tinh Kiều quay qua nhìn Lộ Lý bằng ánh mắt kinh ngạc:
– Sao chuyện gì cậu cũng biết hết vậy?
– Camera của trường mà lại! – Lộ Lý vênh mặt – Cả cái trường số Một này không có chuyện gì lọt qua được mắt mình.
– Hừ, dóc tổ.
– Nghê Tinh Kiều quét mắt một vòng lớp, phát hiện Diêu Tự không giơ tay.
Nhưng mà cũng đúng, trước giờ Diêu Tự đâu có ham thích mấy thứ này.
Tào Quân bảo lớp trưởng tạm thời là Diêu Tự lên bảng viết tên những bạn giơ tay, sau đó bảo mọi người bỏ phiếu kín.
Lộ Lý đòi đánh cược với Nghê Tinh Kiều:
– Mình cá Tề Vi Ninh không đắc cử.
– Tại sao? – Nghê Tinh Kiều hỏi – Cậu lại nghe đồn chuyện gì nữa à?
– Không phải là nghe đồn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!