Chương 7: (Vô Đề)

Diêu Tự phải tốn ít nước bọt mới xin lại được cuốn truyện của Nghê Tinh Kiều.

Thật ra lí do ban đầu anh đến văn phòng của Tào Quân không phải là cái này, là do Tào Quân gọi anh đến.

Thứ Hai tuần sau họp lớp, Tào Quân muốn bàn chuyện với lớp trưởng tạm thời là anh trước.

Trước khi khai giảng, Tào Quân đã đi nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm lớp 10 của Diêu Tự, biết được Diêu Tự không có hứng thú với ban cán sự lớp.

Hồi lớp 10 ngoài làm cán sự bộ môn toán ra thì Diêu Tự từ chối tất cả những chức vị khác.

Giáo viên họ Triệu kia bảo:

– Tôi nhận ra tâm tư của em ấy đều đổ hết vào việc học, cảm thấy việc làm ban cán sự lớp là lãng phí thời gian và công sức, tôi có thể hiểu được.

Hiểu thì hiểu đấy, nhưng Tào Quân cho rằng vẫn nên rèn luyện một tí, cho nên đầu năm ông đã chỉ định Diêu Tự là lớp trưởng tạm thời, cũng muốn mượn cơ hội này tiếp xúc thêm với Diêu Tự, tìm hiểu hoàn cảnh của đứa trẻ này.

Mấy hôm nay Tào Quân vẫn luôn chú ý đến động thái của các học sinh trong lớp.

Trong mắt Tào Quân, Diêu Tự không phải là đứa chỉ biết cắm mặt vào sách, cậu chàng này có khả năng cân bằng tất cả mọi phương diện, cũng chính là đối tượng trọng điểm để Tào Quân bồi dưỡng thành thủ khoa tỉnh trong kỳ thi đại học năm sau.

Tào Quân nói:

– Mấy nay làm lớp trưởng thấy thế nào rồi?

Diêu Tự:

– Bình thường ạ, chủ yếu là cũng chẳng có chuyện gì để làm.

– Thứ Hai tuần sau là bắt đầu có tiết tự học, thầy sẽ chọn ban cán sự chính thức.

– Tào Quân nhìn Diêu Tự – Em có ý định ra tranh cử không?

Diêu Tự nở nụ cười:

– Thưa không ạ.

Ngắn gọn súc tích, khiến Tào Quân thất vọng y như trong dự kiến.

– Em nói thử lý do thầy nghe.

– Tào Quân thật sự khá tò mò.

Hôm khai giảng Tề Vi Ninh đã chủ động tới tìm ông, nói mình muốn làm lớp trưởng.

Ông bảo Tề Vi Ninh hãy giao lưu với các bạn trong lớp nhiều hơn, đến lúc họp sẽ cho bầu phiếu dân chủ.

Một bên thì tích cực ứng cử, một bên thì khuyên mãi cũng không chịu làm.

Tâm tư của thanh thiếu niên bây giờ như mò kim đáy bể.

– Em không có hứng thú với công việc của ban cán sự sao?

– Dạ không ạ.

– Diêu Tự đáp gãy gọn.

Về chuyện này thì Tào Quân cũng không định ép uổng, vì dù gì dưa hái xanh cũng không ngọt, đặc biệt là quả dưa như Diêu Tự.

Bạn càng cố hái thì nó thà đứt nhánh cũng không bao giờ chịu khuất phục.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!