Chương 6: (Vô Đề)

Edit: Lam Phượng Hoàng

Tâm tư những người khác phức tạp rối rắm như thế nào, Kỷ Tiểu Ly cũng không xen vào, trong cung truyền ý chỉ tới, thấy ngày đến phủ Quốc sư bái sư càng ngày càng gần, tâm tình của nàng cũng càng ngày càng tốt hơn, cả ngày ở trong viện bận việc chuẩn bị.

Quan trọng nhất dĩ nhiên là mấy thứ lò luyện đan bảo bối của nàng; Cái bàn bằng gỗ mun cứng rắn khó vỡ, lửa đốt tự tắt cũng phải mang theo; còn có cái cưa bằng sắt đen tinh chế, đinh búa nạm đá kim cương...... Nàng tự mình trông coi nha hoàn thu dọn từng món từng món.

Về phần những thứ xiêm áo đồ trang sức, phất tay bảo nha hoàn thu dọn, Vương Phi nương nương không thiếu quan tâm, kiểm tra đối chiếu đồ đạc, lại mua thêm không ít.

Nhưng ngày lên đường đến phủ Quốc sư, cửa lớn của phủ Quốc sư cũng không mở, năm xe ngựa chất hành lý trùng trùng điệp điệp đều bị chặn ngoài mười dặm của rừng Tuyết Quỳnh.

Cho dù đưa nàng tới là Kỷ Nam

- Kỷ tiểu tướng quân vừa từ Nam quốc đánh thắng trận trở về, lão quản gia của phủ Quốc sư tới đón nàng vẫn không lộ vẻ gì, nhắn nhủ rõ ràng lời của Quốc sư: tới bái sư tu đạo, vào cửa phủ Quốc sư sẽ phải tuân theo quy củ của Quốc sư đại nhân, những vật phàm tục này không cần mang vào.

Kỷ Tiểu Ly thật không bỏ được bảo bối của nàng, ngàn dặn vạn dò Kỷ Nam và Kỷ Tây đưa nàng tới là phải sắp xếp kỹ lưỡng đưa bảo bối của nàng về chỗ cũ.

Kỷ Nam cười đồng ý, Kỷ Tây lại cực kỳ lo lắng với việc Quốc sư ra oai phủ đầu, đặc biệt dặn dò Tiểu Ly:

"Mười ngày sau chính là ngày hưu mộc (LPH: ngày các quan được nghỉ, cứ 10 ngày lên triều sẽ có 1 ngày hưu mộc), sáng sớm huynh sẽ đến đón muội. Cho dù mười ngày này xảy ra chuyện gì thì cũng phải chịu đựng, bên ngoài không giống như ở nhà, không được quấy rối, không được gây họa. Có chuyện gì liền thả bồ câu đưa tin về, bất cứ lúc nào nhất định huynh cũng sẽ chạy đến bên cạnh muội. Nghe rõ chưa?"

Giọng điệu của hắn thận trọng, gần như cam kết, nhưng lòng Kỷ Tiểu Ly đã bay vào trong phủ Quốc sư, qua loa lại hết sức phấn khởi gật đầu, xoay người không chút lưu luyến đi theo lão quản gia.

Nàng cưỡi con ngựa Tiểu Hồng của nàng, không chịu ngồi xe ngựa, lão quản gia hết cách với nàng, đành phải tháo một con ngựa ra, cưỡi theo bên cạnh.

Phủ Quốc sư quả thật là nơi "địa linh nhân kiệt", trong mười dặm rừng Tuyết Quỳnh có không ít hoa đã thành tinh, dọc theo đường Tiểu Ly bước đi, chỉ nghe các nàng không coi ai ra gì líu ríu nghị luận:

"Ai ui, nàng ta tới thật! Đúng là người ngu gan lớn mà!"

"Hôm qua, bộ dáng Quốc sư đại nhân lúc từ trong cung trở lại, tức giận đến như vậy, nói không chừng lúc này đang mài dao."

"Gì ~ mài dao làm gì chứ! Quốc sư đại nhân của chúng ta phất phất tay áo là có thể đập nàng ta tan xương nát thịt rồi!"

"Ai da, chết cũng đừng chôn chỗ này của ta, hút loại phân bón ngu xuẩn này ta sẽ thành yêu trễ mấy thập niên đó!

"Kỷ Tiểu Ly nghe...... hình như là đang nói nàng? Quốc sư đại nhân muốn giết nàng?!"Cái đó......" Nàng nghiêng đầu hỏi quản gia đại thúc đang nghiêm túc cưỡi ngựa bên cạnh, "Có thể hỏi một chuyện không?"

Quản gia đại thúc quay mặt lại, hiền hòa gật đầu một cái: "Xin tiểu thư cứ hỏi."

"Quốc sư đại nhân đang chờ ta trong phủ sao?"

"Phải."

"Ngài ấy đang vui vẻ đợi ta, hay không vui vẻ mà đợi ta?

"Cẩn thận thử dò xét. Khóe miệng quản gia đại thúc nhếch lên một cái,"Cái này...... Tiểu nhân làm nô tài, không dám ngông cuồng suy đoán tâm ý của đại nhân.

"Giấu giếm không nói ra, Kỷ Tiểu Ly ưu sầu nháy mắt. Chợt cách đó không xa một bụi hoa Tuyết Quỳnh cao hứng thét lớn tiếng:"Ai da, nàng ta còn cưỡi ngựa đi vào nữa chứ! Quốc sư đại nhân tính quả không sai! Nàng ta cũng sắp bước vào "Vô Quỳnh trận

"nữa! Các ngươi mau đến xem đi!"

"Cái đó......" Kỷ Tiểu Ly sợ hãi hỏi: "Có thể hỏi một chuyện nữa được không?"

"Tiểu thư...... Xin hỏi."

"Vô Quỳnh trận ở phía trước?"

Quản gia đại thúc hoảng sợ nghiêng người, sau khi ngồi thẳng hé ra nét mặt già nua kinh hoảng nhìn vẻ mặt ngây thơ của cô gái nhỏ: "Tiểu thư biết Vô Quỳnh trận?!

"thật ra thì giờ phút này bọn họ đã bước vào Vô Quỳnh trận. Đó là trận pháp đầu tiên trong vô số Bát quái trận lớn nhỏ trên đường vào phủ Quốc sư, không ai chỉ dẫn lại không biết cách phá trận, sẽ vĩnh viễn bị vây trong trận mười dặm rừng Tuyết Quỳnh không thể ra. Bình thường khách tới phủ Quốc sư đều do ông đánh xe ngựa ra nghênh đón, đương nhiên không có mấy chuyện phức tạp này, nhưng hôm nay Quốc sư trẻ tuổi đeo mặt nạ lạnh như băng lại thông báo với ông: nếu vị"Đào lý (học trò) mười năm

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!