Chương 50: (Vô Đề)

Phòng khách Vạn Thiên, nội thị từ trong cung cầm thánh chỉ tới đã chờ cứng mặt.

Lão quản gia bước vào đổi chung trà thứ sáu, nội thị tức giận đôi môi run run, cổ họng the thé run run nói: "Quốc sư đại nhân...... không khỏi, không khỏi quá coi rẻ hoàng ân rồi!"

Lão quản gia không chút hoang mang đổi trà, thở dài nói:

"Đại nhân à, xưa có câu người có ba niềm vui: đêm động phòng hoa chúc, lúc có tên trên bảng vàng, xa quê gặp lại đồng hương. Hôm qua Quốc sư đại nhân vừa thành thân, đôi vợ chồng nhỏ ân ái triền miên cũng là chuyện thường tình, hoàng thượng thánh minh, thường ngày tin chìu Quốc sư đại nhân có dư, hẳn sẽ có thể thông cảm nhiều hơn."

Lời này khiến nội thị bị chặn họng không thốt nổi nên lời —— chẳng lẽ nói hoàng thượng sẽ không thông cảm việc Quốc sư đại nhân động phòng hoa chúc sao? hắn không có cái cẩu đảm (để là gan chó thì kỳ quá ) này.

Lão quản gia rũ tay cung kính lui xuống.

Tiểu Thiên chờ ngoài cửa, thấy lão bước ra vội vàng kề vào lỗ tai: "Vừa rồi trong phòng đại nhân có động tĩnh, đại khái cũng sắp ra rồi!"

Lão quản gia mặt không đổi sắc gật đầu một cái.

Tiểu đồng chưa hiểu sự đời, nhưng lão đã đi theo lão Quốc sư đại nhân suốt mấy thập niên, hôm qua trong tình trạng đó của phủ Trấn Nam Vương mà lão vẫn có thể còn sống trở về, không chỉ thế, lão còn thành công để sính lễ lại!

đang hả hê đắc ý suy nghĩ, bóng đen chợt lóe nơi xa, quả nhiên Quốc sư đại nhân đã xuất hiện ở cuối hành lang dài, chậm rãi đi về bên này.

Vẫn là áo lụa màu đen, môi mỏng mím chặt, khóe mắt đuôi lông mày vẫn không nhìn thấy ý cười, mà quanh thân lại tràn đầy niềm vui sướng như đường làm quan rộng mở.

Làm chú rể rồi thì khác hẳn ha......

Trong lúc lão quản gia cười híp mắt đi thông báo với nội thị, Quốc sư đại nhân đã tới phòng khách Vạn Thiên trước. hắn không vội vào cửa đối phó với nội thị bên cạnh hoàng đế, ngược lại dừng chân, nhẹ giọng nói với lão quản gia: "đi chuẩn bị cho phu nhân chút thức ăn dễ tiêu —— đừng đưa qua, đem đến cho ta là được.

"Lão quản gia thiếu chút nữa là bật cười. Quốc sư đại nhân luôn luôn chỉ gần gũi một tiểu đồng hầu hạ, vì vậy tỳ nữ trong phủ quốc sư đều là nha hoàn sai vặt nhị đẳng trở xuống. Đêm qua trong tân phòng, ngay cả thay nước cũng không cho người vào, lão quản gia liền đoán được là Quốc sư đại nhân không cho người lạ nhìn thấy thân thể cô dâu của hắn...... Nhưng mà ngay cả cái ăn cũng phải tự tay bưng vào, không khỏi quá mức...... hẹp hòi. Lão quản gia thấp giọng bẩm:"Hôm qua lão nô quay về, Kỷ nhị thiếu gia của phủ Trấn Nam Vương cố ý lệnh cho lão nô mang hai nha hoàn bên người phu nhân về, trước mắt hai nha hoàn kia đang hầu hạ trong tiểu viện Đúc Sao."

Quốc sư đại nhân im lặng, giọng nói vẫn còn chút miễn cưỡng, cuối cùng cũng đồng ý: "Ừm...... Vậy thì...... Bảo các nàng đến hầu hạ trước đi."

"Dạ!"

"Chờ một chút!" Quốc sư đại nhân nghĩ nghĩ vẫn thấy không vui, "Chỉ cho phép các nàng đưa thức ăn vào, không được đánh thức phu nhân!"

"...... Dạ....."

......

Nội thị bên kia vốn vừa nghe thông báo Quốc sư đại nhân đến rồi, ngồi mặt nặng mày nhẹ nghiêm chỉnh chờ tuyên đọc thánh chỉ, nào ngờ Quốc sư đại nhân đến cửa rồi lại không lập tức ba chân bốn cẳng nhanh vào, ngược lại còn đứng đó dặn dò những chuyện nhỏ vụn vặt kia không dứt, nội thị tức giận mặt xanh mét.

**

Sau khi Quốc sư đại nhân nhận chỉ vào cung.

Trong cung có người còn lớn hơn người ở đây, sắc mặt cũng tái xanh!

Trong Bảo Hoa điện, Lục hoàng tử đứng cạnh hoàng đế Mộ Dung Thiên Hạ mặt mày càng thêm xinh đẹp, đứng bên cạnh Thái hậu Đoan Mật là Thiên Mật sứ nghiêng nước nghiêng thành, cả phòng đều lẳng lặng đợi Quốc sư đại nhân.

Quốc sư đại nhân vào điện, không chút hoang mang hành lễ.

Hoàng đế cho hắn đứng dậy, cất giọng cực kỳ không vui, hỏi: "Xưa nay Quốc sư chững chạc, sao hôm qua trước mặt mọi người lại làm ra chuyện cướp cô dâu không ra thể thống gì như thế?"

"Hoàng thượng, thần đã quá hai mươi nhiều năm, lấy vợ sinh con, là chuyện đương nhiên.

"Trần Ngộ Bạch thành khẩn đáp. Thái hậu Đoan Mật lạnh lùng mở miệng:"Quốc sư đại nhân không giống loại thiếu niên tuổi mới đôi mươi, sao có thể tự chủ trương, nói cưới vợ liền cưới vợ?"

Quốc sư đại nhân hành lễ với bà một cái, hắng giọng hỏi: "Xin hỏi Thái hậu nương nương: Đại Dạ có văn bản luật lệ nói rõ chức vụ Quốc sư không thể lấy vợ không?"

"...... không có."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!