Chương 5: (Vô Đề)

Edit: Tiểu Đông Tà

Beta: Quảng Hằng

justify;" align="

justify;" align="

Tuy rằng là dưỡng nữ, không cần long trọng như nữ nhi bình thường, nhưng Trấn Nam Vương phủ chỉ có một nữ hài tử như vậy, Kỷ Đình có ý sắp xếp một quản sự hỗ trợ Vương phi xử lí lễ cài tóc, ngay cả Diễm Dương công chúa hình như cũng bỏ khó chịu trong lòng trước đó vài ngày, cố ý vào cung cầu chỉ, lại thỉnh Hoàng hậu nương nương làm chủ tân khách lễ cài tóc.《》 @ right of

Nhất thời trong phủ không ai dám coi khinh nữ hài mồ côi kia, người nào cũng trịnh trọng đối đãi với nàng.

Vương phi nào đâu biết rằng, Diễm Dương công chúa là có tính toán, chỉ nghĩ là hiềm khích lúc trước đã tan biến, mấy ngày nay đều cao hứng không thôi. Tới ngày chính thức cử hành điển lễ, Vương phi sáng sớm đã phải tới Lang Hoàn hiên, tự mình trang điểm mặc quần áo cho Tiểu Ly.

Trấn Nam Vương phi xuất thân từ Nam Điệp môn Ám Dạ cốc, Nam Điệp môn lấy sở trường nghiên cứu khôi giáp vang danh thiên hạ, thêu thùa may vá đương nhiên cũng siêu phàm, một thân lễ phục mà Kỷ Tiểu Ly mặc hôm nay là do Vương phi tự tay chế tạo: y phục ôn nhu lại đoan trang màu vàng ánh trăng, trên váy là từng mảng lớn cỏ huyên xếp lên, sợi tơ kia là được đặc chế, tùy ánh sáng biến ảo mà lay động không ngừng, nhưng nhìn qua thì thật bình thường.

Tiểu nha đầu da trắng như tuyết, tóc đen mặc hoàng y, đôi mắt như thu thủy, miệng chu lên đỏ thắm.

Lúc này đúng là cuối xuân, nắng sớm chiếu đến nhuộm sắc trời, nữ hài tử duyên dáng yêu kiều một thân nhẹ nhàng khoan khoái đứng trang điểm trước đài, thực sự trông như đóa phù dung tinh khiết, cảm giác trang điểm hết sức tự nhiên.

Lúc trước ôm nàng trở về nàng còn không lớn thế này, Vương phi nhìn nắng sớm chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp tươi tắn của nữ hài tử, nước mắt không khỏi tràn ra.

"Tiểu Ly, đến đây!"

Vương phi lau lau khóe mắt, lấy từ trong tay áo ra một cái trâm Kim Phượng khảm kim tuyến. Viên bảo thạch đỏ như máu to như quả nhãn, khảm ở trên thân phượng, tinh xảo hoa lệ, vừa nhìn biết ngay không phải là vật phàm trong dân gian.

Kỷ Tiểu Ly mắt nhìn chằm chằm, viên bảo thạch kia ánh sáng lấp lánh tràn đầy màu sắc, hẳn là mấy trăm năm gì đó, tất nhiên đã có linh tính, nếu đập nát để luyện đan thì hẳn là tuyệt diệu!

Vương phi nhìn đôi mắt nàng nhìn chằm chằm lộ ra vẻ vui sướng, trong lòng nhẹ nhàng thở dài, ngữ khí lại ôn nhu: " Vốn là ta chuẩn bị cho con dùng ở lễ cài tóc,  nhưng hôm nay chủ tân khách lại là Hoàng hậu nương nương, thế nên sẽ dùng trâm Ngọc Bích công chúa nương nương đã chuẩn bị tốt.

Như thế này đi, con cầm lấy, thứ này là lúc trước ta ôm con trở về phát hiện được ở trong tã lót của con, chắc là mẫu thân con để lại cho con. …. hiện giờ con đã trưởng thành, nếu nàng ấy biết được, nhất định sẽ cao hứng về con.

Nghe nói là mẹ đẻ để lại, Tiểu Ly luyến tiếc nhận lấy khối bảo thạch kia, thu lại ánh mắt nôn nóng muốn đập ra để thử xem sao, tiếc hận thở dài.

Chắc là … không thể lấy luyện đan được rồi.

"Đến đây, mẫu thân cài cho con, về sau cây trâm này chính là của con, con bảo quản cho tốt, đây là của hồi môn mẫu thân cố ý để lại cho con.

"Vương phi cẩn thận cài trâm vào trong búi tóc của nàng. Sau khi lôi kéo tiểu cô nương nhìn một lúc, Vương phi tán thưởng một câu ở đáy lòng:"thật là xinh đẹp! Tiểu Ly của ta, lúc không nghịch ngợm gặp rắc rối chính là một cô nương xinh đẹp!

"Nha hoàn mama hầu hạ trong phòng đều che miệng cười, Tiểu Ly cười tủm tỉm gãi gãi đầu. Ánh mặt trời sáng lên, cửa của Trấn Nam Vương phủ mở rộng ra, tân khách họ hàng đến chúc mừng đã lục tục tới. Qua giờ Thìn, bên ngoài một trận âm thanh ồn ào, là xa giá Hoàng hậu nương nương tới. Kỷ Tiểu Ly chớp chớp mắt thành thật nói:"Như thế …. Chỉ có lúc ngủ mới đẹp."

Vương phi sửng sốt, lập tức khiển trách vỗ vỗ nàng một chút, Thiến di của hồi môn của vương phi cười khúc khích ra tiếng, trêu ghẹo nói: "Tiểu thư lúc ngủ rất không thành thật, chiếm giường của một người còn chưa đủ, có lúc nô tỳ phải  bồi người suốt đêm, số lần ngủ rớt xuống giường thật không ít!

"Đương kim Hoàng hậu nương nương là cháu ngoại gái của Từ Hiếu Thái hậu, mẹ đẻ của Hoàng đế, hai người đều xuất thân từ một trong những gia tộc tôn quý nhất Đại Dạ, Tống gia. Diễm Dương công chúa là trưởng nữ của Từ Hiếu thái hậu, Hoàng hậu nương nương là tẩu tẩu ruột thịt của nàng. Bởi vậy, Trấn Nam Vương phi cùng các mệnh phụ quỳ nghênh đón Hoàng hậu, Diễm Dương lại ra ngoài đón, mới vừa hành lễ đã đưa tay ra đỡ Hoàng hậu nương nương. Diễm Dương cười dài đỡ Hoàng hậu:"Hoàng hậu tẩu tẩu tới thật là đúng lúc."

"Tiểu thư của Trấn Nam Vương phủ làm lễ cài tóc, bản cung không dám đến muộn đâu?" Hoàng hậu hòa ái miễn lệ cho các phu nhân đứng dậy, một mặt trêu ghẹo tiểu cô tử (cô em chồng) nhà mình.

Kỷ Tiểu Ly sau khi được Thiến di giúp, cũng coi như là bước nhẹ như sen, dáng người như liễu, xiêm y màu vàng tôn lên tóc đen da trắng như tuyết, tư thái quỳ xuống hành lễ với Hoàng hậu nương nương cũng rất nhã nhặn tôn kính, phu nhân các gia tộc tới dự lễ cũng có chút giật mình: trước kia nghe nói dưỡng nữ của Trấn Nam Vương phủ hoang đường vô lễ, hôm nay tận mắt nhìn thấy, rõ ràng là đoan trang thục nữ!

Những người trong nhà có con cháu đến tuổi hứa hôn, ánh mắt đều lộ ra vẻ động tâm.

Diễm Dương công chúa đắc ý nháy mắt một cái với Vương phi, Vương phi cũng cười mỉm, sắc mặt vui mừng.

Hoàng Hậu nương nương ở bên kia đã cài trâm ngọc bích cho Tiểu Ly, nói vài câu: "Dù chưa đến tuổi vấn tóc, nhưng cũng đã đến tuổi trưởng thành, cũng nên sửa sang một chút."  ý bảo cung nhân nâng nữ hài tử ở trên mặt đất dậy, tặng đồ nữ công.

Nữ hài tử cài tóc, chính là chứng minh mình thành một cô nương, dựa theo phong tục phải dâng đồ nữ công của mình. Vương phi đã sớm chuẩn bị tốt cho Tiểu Ly một túi thơm thêu hoa ngọc lan, ngàn dặn vạn dặn phải cất vào trong tay áo của mình.

Hoàng hậu nương nương mặt đầy tươi cười cầm cái túi thơm kia, nhìn thoáng qua hoa văn trên túi thơm, nhẹ nhàng "A" một tiếng, nói: "Đây là … ngươi thêu?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!