Edit: NMT 1
Beta: Lam Phượng Hoàng
LPH: do có bạn NMT edit nên ta đăng tiếp truyện này, chào mừng bạn ý nào mọi người ơi!!!
Phủ quốc sư gió lạnh như đông, phủ Trấn Nam Vương lại giăng đèn kết hoa, náo nhiệt như xuân.
Nghe nói vị tiểu thư Trương gia kia xinh đẹp hiền lành lại dịu dàng hào phóng, rất thích hợp với vị trí dâu cả. Sau khi gả vào, nàng rất hiếu thảo lễ phép với cha mẹ chồng, quan tâm chăm sóc em trai em gái của chồng, tương kính như tân với Kỷ Tây.
Mặc dù công chúa Diễm Dương vẫn còn đau lòng không nguôi với chuyện của Kỷ Đông, nhưng có con dâu như vậy làm bạn mỗi ngày, lại luôn nhẹ giọng dịu dàng khuyên can an ủi, nên cũng đã tốt lên rất nhiều.
Từ khi Kỷ Tây thành hôn cưới vợ đến giờ, càng chín chắn đáng tin, tất cả mọi việc ra ra vào vào của phủ Trấn Nam Vương đều do một mình hắn gánh vác, không gì không ổn, Kỷ Đình rất vui mừng.
Đến ngày hai mươi mốt, chính là ngày Kỷ Nam thành hôn với Tiểu Ly.
Sáng sớm, nữ quyến các nhà đều đến. Công chúa Diễm Dương cáo ốm không ra, phu nhân mới cưới của Kỷ nhị thiếu gia ở bên cạnh giúp Trấn Nam vương phi chào hỏi khách khứa, Kỷ gia có nhiều bằng hữu thân thích như vậy, nàng lại tiếp đón đâu ra đấy, lại còn thừa sức che chở Tiểu Ly, không cho phu nhân các nhà dừng quá lâu trong tân phòng trêu ghẹo nàng ấy.
Vì vậy khi Tần Tang đến, trong phòng Tiểu Ly không có người ngoài, Tiểu Ly đang được Thiếu Di hầu hạ mặc giá y đỏ tươi. Ánh mắt Thiến Di ném tới cửa sổ nơi áo tím chợt lóe, bình tĩnh thản nhiên tìm cớ dẫn các nha hoàn ra ngoài.
Tiểu Ly lơ lơ đãng đãng, ngơ ngác ngồi ở trước gương, lúc Tần Tang đứng phía sau nàng nàng mới phát hiện.
"Tần Tang tỷ tỷ!" Nàng chợt đứng lên, giữ chặt tay Tần Tang, "Tỷ đã đi đâu? Tại sao lâu vậy mới tới thăm muội?"
Cách lớp quần áo, cánh tay bị thương của Tần Tang bị nàng nắm lấy, đau đến mức mi tâm nhảy dựng, lại cười giấu giếm, dịu dàng nói: "Gần đây cứ dây dưa một số việc...... Hôm nay muội xuất giá, cho dù thế nào tỷ cũng phải tới gặp muội."
Tiểu Ly miễn cưỡng cười cười với nàng ta, buông ánh mắt xuống.
"Sao vậy? Hối hận à, không muốn gả?" Tần Tang cười ôm lấy bả vai nàng, ấn nàng ngồi xuống trước gương lần nữa, nàng ta cầm lược gỗ lên, chải tóc cho nàng.
Tiểu Ly thở dài, nói: "Muội không hối hận...... Phụ thân, mẫu thân nuôi muội lớn, muội phải báo đáp bọn họ, muội cũng thực thích Kỷ Nam. Huống hồ...... Cũng chỉ có bọn họ thích muội."
Tâm tư Tần Tang nhạy bén, vừa nghe thấy lời nàng liền cười: "Chỉ có bọn họ thích muội sao? Sư phụ muội thì sao?"
"Sư phụ không thích muội...... Muội biết." Nếu không sao một khắc trước còn nói thích nàng ngốc, sau đó lại tỏ vẻ mặc kệ nàng, đi gặp Tần Tang tỷ tỷ thông minh?
Tâm tư đảo lộn, nàng lại thở dài.
"Vậy sao...... Vậy còn muội? Thích hắn không?" Tần Tang dịu dàng hỏi, vỗ về tóc đen mềm mại trong tay, nàng ta cười nhìn về phía ấu muội mặc một thân giá y đỏ tươi trong gương, "Tiểu Ly, muội thích hắn không? Thích không giống như thích người khác ấy?"
Tiểu Ly nhìn nàng ta qua gương, chần chờ rồi gật đầu khẳng định.
Thích, thích hắn!
không giống như thích những người khác.
không phải bởi vì hắn chơi với nàng, không phải bởi vì hắn đối xử tốt với nàng mà thích hắn. Mà là muốn chơi đùa cùng hắn, chẳng sợ hắn ghét bỏ nàng; là chờ mong hắn đối xử tốt với nàng, chẳng sợ hắn luôn lạnh mặt.
Là tuy rằng tất cả mọi người đều nói với nàng quốc sư đại nhân lợi hại thế nào, nàng vẫn muốn ôm hắn vào lòng. Là tuy rằng đã biết mình vô dụng yếu đuối, vẫn nguyện vì hắn mà kiên cường dũng cảm.
Là vừa nhìn thấy hắn, lòng của nàng liền mềm đi, không thể không bối rối.
hắn không giống với tất cả mọi người, chỉ mình hắn khi dễ nàng mà nàng lại không muốn ném đạn Phích Lịch vào mặt hắn.
Thích một cách độc đáo như vậy.
Tiểu Ly nhớ tới nhớ lui mũi liền chua, đỏ hốc mắt. Tần Tang cúi người ôm đầu vai nàng, hai má kề nhau.
Bộ dạng Tiểu Ly không giống nàng, nàng giống mẫu thân, bộ dạng Tiểu Ly lại càng giống phụ thân các nàng, hơn nữa, mặt mày Tiểu Ly trong sáng vô lo giống phụ thân trong trí nhớ Tần Tang.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!