Chương 46: (Vô Đề)

Edit: Lam Phượng Hoàng

Sau khi hạ táng Kỷ Đông hầu như cả ngày công chúa Diễm Dương không ăn không uống, mỗi ngày toàn dựa vào một bát súp mà duy trì.

Kỷ Tây trừ ngoại giao thì luôn canh giữ bên giường bà, người càng ngày càng gầy yếu trầm lặng, Kỷ Bắc đi theo hắn, dường như trong một đêm cũng trở nên chững chạc hơn rất nhiều.

Ngày hôm đó Kỷ Tây thật vất vả dỗ cho công chúa Diễm Dương uống xong một chén thuốc an thần, nói chuyện với bà, cho đến khi bà ngủ, hắn ngồi yên lặng trầm tĩnh thật lâu trong không gian nồng nặc mùi thuốc an thần, canh giữ đến khi mẫu thân ngủ say, hắn đứng dậy kéo kéo chăn của bà, cuối cùng đi một chuyến đến Lang Hoàn hiên.

Từ nội phủ, bất kỳ chỗ nào cũng có đường đến Lang Hoàn hiên, Kỷ Tây có thể nhắm mắt ung dung thuần thục, ngay cả từng nhánh cây ngọn cỏ ven đường cũng nằm trong lòng hắn, vô cùng quen thuộc.

Trong từng ấy năm, hầu như mỗi thời khắc vui mừng của hắn đều diễn ra trong viện nho nhỏ, náo nhiệt đó.

Nay nghĩ đến, nếu sớm biết sẽ có hôm nay, những ngày vui vẻ làm bạn bên nhau càng nên nhiều hơn một chút mới phải...... chỉ có thể trách hắn từng cho rằng cả đời còn rất dài, chưa bao giờ nghĩ đến cứ như vậy mà ngưng lại.

thật quá đáng tiếc.

Lúc hắn đi vào Lang Hoàn hiên, Tiểu Ly đang chỉ huy người làm khuân một tấm ván gỗ, búa và đinh, Kỷ Tây đứng một lát ở cửa viện rồi mới đi qua, sờ sờ đầu nàng dịu dàng hỏi: "Muội lại đang chơi cái gì đó?

"Tiểu Ly ngẩng đầu nhìn hắn. Mấy ngày nay tiểu cô nương càng lúc càng gầy, ánh mắt thật to, trên mặt cũng ít đi vẻ ngây thơ mà trước kia Kỷ Tây thích nhất."Muội muốn niêm phong cửa sổ!

"Nàng nói. Kỷ Tây cho là nàng lại náo loạn chuyện gì đó, cười cười, chỉ nói:"Bảo bọn hắn niêm phong giúp muội, không cho phép muội tự cầm búa, cẩn thận làm bị thương tay."

Tiểu Ly nghe lời gật đầu một cái, lại hỏi hắn: "Công chúa nương nương khá hơn chút nào chưa?"

"Khá hơn một chút. Muội đừng lo lắng." Kỷ Tây nhẹ giọng dặn dò nàng: "Mấy ngày gần đây trong nhà bận rộn, ta cũng không thể lo lắng cho muội. Sao lại gầy đến thế? Ăn cơm không thấy ngon sao?"

Nàng cúi đầu không đáp, Kỷ Tây hỏi tới:

"Sao vậy? Có chuyện không vui sao?"

"Nhị ca, " nàng chợt cau mày hỏi: "Ca có thể lấy muội không?

"Nàng hỏi nghiêm túc như vậy, trong lòng Kỷ Tây tựa như bị cây kim mạnh mẽ đâm một cái, đau nhói khiến hô hấp của hắn chợt trở nên vô cùng khó khăn. Khó khăn bình ổn tư tưởng cho qua giờ khắc này, cổ họng hắn đã tràn đầy vị tanh ngọt, lại cười càng thêm dịu dàng:"không được.

Ta sẽ phải cưới người khác, không thể cưới muội."

"À, " Tiểu Ly có chút thất vọng, nhưng rất nhanh liền thích ứng: "vậy...... coi như xong.

"Kỷ Tây nhìn nàng, cây kim trong lòng đâm sâu mất hút, đau đến chết lặng. hắn nhẹ giọng hỏi nàng:"Tại sao lại chợt hỏi như thế? Muội muốn lập gia đình?"

Tiểu Ly lắc đầu, u sầu chốc lát lại gật đầu: "Muội không muốn gả cho người khác, muội muốn ở nhà."

Kỷ Tây cúi đầu nhìn ánh mắt nàng, cười dịu dàng, dùng giọng trêu ghẹo nói: "Nhưng ta muốn cưới người khác, nàng ấy rất đẹp, rất dịu dàng, là một đại gia khuê tú...... không giống muội."

Tiểu Ly suy nghĩ dáng vẻ hắn miêu tả một chút, không ngần ngại chút nào gật đầu nói: "Thế là rất tốt, muội thích chị dâu như vậy!"

Kỷ Tây cười nắm chặt lỗ mũi nàng.

hắn nói là sự thật.

Trước giường bệnh của mẫu thân, hắn đã chủ động cam kết muốn kết hôn với tiểu thư Trương gia  kia.

Đại ca đi, hắn chính là con trai lớn của cái nhà này, hắn muốn sống thay phần của đại ca.

Điều này cũng không có gì không tốt, cô nương mẫu thân chọn trúng làm con dâu nhất định sẽ dịu dàng hiền huệ, sau khi hắn cưới nàng nhất định sẽ đối xử với nàng thật tốt, cùng nàng tôn trọng lẫn nhau, sinh con dưỡng cái, cả nhà hòa thuận.

Chẳng qua là phải dứt bỏ tiểu cô nương nhà hắn mà thôi, bất quá xem như...... nhị thiếu gia từng hăng hái xông xáo trước kia của Kỷ gia đã chết rồi mà thôi.

Kỷ Tây chấp nhận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!