Edit: Lam Phượng Hoàng
Đóng cửa hối lỗi chia làm hai phần, một là đóng cửa, một là suy ngẫm hối lỗi.
không ai ngu đến mức yêu cầu Kỷ Tiểu Ly suy ngẫm hối lỗi, cho nên nàng bị phạt chính là đóng cửa —— trừ đến chỗ Vương Phi thỉnh an, còn lại chỉ có thể ở trong viện của mình.
Viện của nàng gọi là Lang Hoàn hiên, là một viện yên tĩnh vừa có thể vào vừa có thể ra, cách Nam Hoa viện của Vương Phi không xa, mỗi ngày trừ lúc thỉnh an, Vương Phi còn phải tới đây thăm tiểu nha đầu đóng cửa một hai lần.
Hai ngày đầu tiên, tiểu nha đầu cũng không cao hứng, sáng sớm mỗi ngày đều phải thở dài thở ngắn hai tiếng, bất quá cũng chỉ thở dài hai ngày, ngày thứ ba nàng liền bắt đầu không nghĩ nữa, một lòng một dạ đi đi lại lại trong viện.
Tiểu nha đầu đều thích chơi, hơn nữa chơi cái gì cũng thật cao hứng: lúc các ca ca được nghỉ ngơi thường mang nàng ra ngoài, đào xới hoa dại cỏ dại kỳ kỳ quái quái đầy khắp núi đồi, đứng trong nước cả một buổi chiều dần trở nên trong suốt như con tôm nhỏ; không ai mang nàng ra ngoài, ngồi trong vương phủ chơi, nàng cũng thật cao hứng, nữ nhi tầm thường sẽ làm các loại diều mảnh mai xinh đẹp, nàng lại muốn làm một cái to gấp mấy lần, Kỷ Tây cố ý để nàng lấy được các nhánh quân dụng hình rẽ quạt, nên diều bền chắc lại bay cực cao, mấy gã sai vặt kéo cuộn dây thiếu chút nữa cũng bị nhấc lên trời.
hiện tại bị giam trong phần đất rộng hơn một mẫu của nàng, nàng vẫn chơi rất vui vẻ, lúc Vương Phi đi qua, nàng đang mang theo hai tiểu nha hoàn nằm dài trên mặt đất nổi lửa.
Vương Phi thấy nàng chơi cao hứng, không quấy rầy nàng. Đợi lửa bùng lên, nàng vô cùng phấn khởi chạy tới, Vương Phi nhận lấy khăn ướt trong tay bà vú tỉ mỉ lau bụi trên mặt nàng. Lau sạch sẽ khuôn mặt nhỏ nhắn mịn màng trắng trẻo, Vương Phi dịu dàng hỏi nàng:
"Vừa rồi con đang làm gì đấy? Con xem, con chơi đến mặt đầy bụi này."
"Kỷ Tây ca ca làm đèn Khổng Minh cho con, một lát chúng ta sẽ thả đèn! Mẫu thân có tâm nguyện gì? Viết lên đèn thả lên trời cao, thần tiên sẽ phù hộ cho tâm nguyện của mẫu thân được hoàn thành!
"cô gái nhỏ bận rộn đến nổi cái trán đổ mồ hôi, hai gò má phấn đỏ ửng, giống như nụ hoa thược dược đang muốn nở. Mấy ngày nay bởi vì công chúa tức giận mà trong lòng Vương Phi vẫn khó an, lúc này nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái nhỏ như nụ hoa khỏe mạnh đỏ thắm, cuối cùng mày chau cũng giãn ra. Giơ ngón tay chỉ chỉ lên trán của nha đầu, Vương Phi dịu dàng cười nói:"Mẫu thân hi vọng con ngoan ngoãn, bình an, cuộc sống như ý.
"Bây giờ vẫn là thời tiết cuối xuân, vào lúc này mặt trời đã sắp xuống núi, tịch dương chiếu ánh vàng rực rỡ phủ lên bức tường cao của Lang Hoàn hiên, nghiêng nghiêng chiếu lên bức tường bằng đá xanh của chánh đường, có loại cảm giác an bình như mộng. Tiểu Ly ở nơi an bình như mộng cười hài lòng. Ngón tay mảnh dẻ sạch sẽ của Vương Phi xoa nhẹ tóc mai bị mồ hôi thấm ướt của nàng, nhẹ giọng nói:"Tiểu Ly, mẫu thân nói với con bao nhiêu lần rồi: không được đến gây chuyện trong viện của công chúa nương nương.
Còn nữa, Kỷ Tây Kỷ Bắc đều đã lớn, không thể giống như khi còn bé suốt ngày chơi đùa cùng bọn họ. Sao con vẫn không chịu nghe lời vậy?"
Kỷ Tiểu Ly có chút oan ức nói: "Con không đến viện của công chúa nương nương, là Tiểu Bạch tự tới tìm con......
"Vừa nói liền thấy mặt Vương Phi biến sắc, nàng không dám kích thích dưỡng mẫu yếu ớt, mím miệng mếu máo, không nói. Vương Phi kéo tiểu cô nương của bà, nhẹ giọng than thở:"Tháng sau con đã mười bốn...... Phải làm sao mới tốt đây?"
cô nương tròn mười bốn tuổi ở Dạ Quốc sẽ phải làm lễ vấn tóc, đến lúc đó sẽ mời một vị chủ nhân chải đầu cài tóc cho cô gái mới, làm lễ vấn tóc xong có nghĩa cô gái này đã trưởng thành, có thể lập gia đình.
Nhưng Tiểu Ly của bà còn u mê ngây thơ như vậy, ba ngày hai bữa chọc công chúa giận dữ, chút chuyện gì bên ngoài cũng không biết? Được nuôi ở nơi hiển hách như dòng dõi phủ Trấn Nam Vương, mà đến nay một người tới cửa làm mai cầu hôn cũng không có.
Vương Phi rất rầu rĩ.
Nhưng Tiểu Ly vừa nghe lời này liền giống như cún con nghe thấy âm thanh thịt xương rơi xuống đất, "xoạt" một cái liền từ trong ngực Vương Phi đứng dậy, hai con mắt lấp lánh phát ra ánh sáng:
"Con mười bốn tuổi? Có phải đã có thể mở túi gấm mà Quốc sư đại nhân cho?"
Vương Phi cười, chỉ chỉ lên trán nàng: "Việc đó mà con cũng nhớ kỹ như vậy."
Tiểu nha đầu ôm cổ Vương Phi, cao hứng nói: "Con vẫn nhớ rõ lắm! Trong đó nhất định có biện pháp tu tiên!"
"Tu tiên thì có gì tốt? Mẫu thân chỉ hy vọng con ít gây họa, bình an đến già." Vương Phi ôm nàng, vỗ lưng nàng, "Con là nữ nhi, gả cho một một nhân tài đối xử tốt với con là kết cục tốt nhất."
"Dạ...... Tựa như mẫu thân gả cho phụ thân?"
Tay vỗ lưng nàng chợt dừng lại, trong giọng nói của Vương Phi mang theo phiền muộn mà Tiểu Ly không hiểu rõ: "Vương gia...... Đúng là người có tình có nghĩa......
"~~ Cách nửa phủ Trấn Nam Vương, trong Vãn Tinh viện cũng đang nói đến lễ vấn tóc vào tháng sau. Diễm Dương bất mãn với xử lý hời hợt của Kỷ Đình, Kỷ Đình lại đang bận việc quân, liên tục mấy ngày đều nghỉ ở thư phòng, khiến bà càng tức giận hơn. Tề ma ma khuyên bà:"Cũng may nha đầu đã sắp mười bốn, sớm muộn gì cũng phải lập gia đình. Vị bên Nam Hoa viện kia không thoát khỏi số kiếp thiêu thân yếu ớt, bất quá Vương gia thấy bà ta ốm yếu, dưới gối trừ Kỷ Nam thì chỉ còn nha đầu hoang dã đó, nên lúc này mới bảo vệ nha đầu hoang dã ấy vài phần, ngài cần gì phải tức giận như thế?"
Diễm Dương nghe mà cười lạnh:
"thì đó! Bà ta ốm yếu lương thiện, nha đầu hoang dã đó thì ý nghĩ đơn thuần, trong phủ này chỉ có mình ta ý nghĩ tàn nhẫn, bày mưu tính kế!"
Tề ma ma đã chăm sóc bà từ nhỏ đến lớn, ý nghĩ của bà ấy thế nào đều hiểu rõ, cũng không nhiều lời, chỉ nói: "Nếu đã như vậy, thần tướng đứng đầu Đại Dạ của chúng ta cũng thật là bất tài ngu ngốc, không hiểu rõ người!
"Lời này lấy lui làm tiến, nói thật khéo léo. Trưởng công chúa điện hạ xinh đẹp nhất Đại Dạ hơi ngẩn ra, lặng lẽ đỏ hai gò má. Thế gian ai cũng nói mối tình của Kỷ Đình và Vương Phi thật thắm thiết, nhưng nếu thật như vậy, ba con trai của bà từ đâu mà có? Nếu bà quả thật là người có ý nghĩ tàn nhẫn bày mưu tính kế, sao nam nhân kia lại cùng bà sinh ra ba con trai lại còn ngầm cho phép bà quản lý mọi việc trong nhà, như thế để làm gì? Tâm tình Diễm Dương lập tức từ âm u chuyển thành sáng sủa. Tề ma ma thấy thế, nhân cơ hội khuyên:"Đừng vì nha đầu này mà tranh chấp với Vương gia nữa, mau chóng nghĩ cách gả nàng ta ra ngoài, đánh gãy mong nhớ của các thiếu gia, khuyên bọn họ chuyên tâm luyện võ đánh giặc, tay ngài sẽ nắm hết mọi việc trong phủ và lòng của Vương gia...... Ngày mà ngài hài lòng vừa ý đang ở trước mắt rồi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!