Chương 3: Mười năm sau

Edit: Tiểu Đông Tà

Beta: Quảng Hằng

Trấn Nam Vương Kỷ Đình là đệ nhất chiến tướng của Đại Dạ quốc, là đại tướng quân ngự phong uy vũ dũng mãnh phi thường, lại là một trong tứ đại môn chủ Ám Dạ cốc Bạch Hổ môn chủ, danh chấn thiên hạ.

Bí mật nội viện của hắn cùng kì công dũng mãnh phi thường của hắn nổi danh như nhau, thường xuyên được thế nhân trong lúc trà dư tửu hậu nồng nhiệt nhắc tới.

Nghe nói Trấn Nam Vương phi cũng không phải xuất thân từ danh môn vọng tộc của Đại Dạ, mà là lúc Kỷ Đình học nghệ ở Ám Dạ cốc tự định chung thân với con gái của Nam điệp môn chủ.

Nghe nói Trấn Nam Vương rất ngưỡng mộ vương phi, tiên đế cho phép lấy trưởng công chúa xinh đẹp nhất Đại Dạ quốc hắn cũng không sửa ước nguyện ban đầu. Cuối cùng Diễm Dương công chúa tiên đế sủng ái nhất phải mười dặm hồng trang tiến vào Trấn Nam Vương phủ làm thiếp.

Nhưng bụng của Diễm Dương công chúa thật sự là không chịu thua kém, sau khi vào cửa liên tục sinh ba đứa con trai, ngược lại vương phi nhiều năm hoàn toàn không có. một bên là công chúa được ba đứa hoạt bát béo tốt: một bên là tiểu tử mập mạp, một bên là chức vị thế tử đã trống nhiều năm, Từ Hiếu Thái Hậu cùng hoàng đế liên tiếp tạo áp lực, Trấn Nam Vương lại thật sự giữ vững lập trường, không lập công chúa hay nhi tử thành thế tử.

Sau đó, lúc Diễm Dương công chúa sinh tiểu nhi tử Kỷ Bắc, vương phi đi dâng hương nhặt được một cô bé con, một tháng sau kì tích lại có bầu! Chín tháng sau, Trấn Nam Vương phủ nghênh đón thế tử được mong chờ đã lâu —— Kỷ Nam.

Sở dĩ Trấn Nam Vương đặt đứa con trai này là "Nam" —— Bởi vì ba nhi tử công chúa sinh  phân biệt là "Đông" "Tây" "Bắc", "Nam" là do Trấn Nam Vương cố ý để dành riêng cho con trai trưởng của vương phi, vị thế tử của Trấn Nam Phủ.

Có người sau này biên soạn ra truyền kì, nói chính là Trạng nguyên trẻ tuổi yêu nữ tử giang hồ hồn nhiên thiện lương, công chúa kiều diễm xinh đẹp lại nhìn trúng Trạng Nguyên, Trạng Nguyên cũng không khuất phục trước phú quý hay sắc đẹp, cùng nữ tử giang hồ bỉ dực song phi tạo thành chuyện xưa vô cùng cảm động.

Đáng tiếc, truyền kì tuyệt đẹp hay là chuyện kể cũng chỉ là chuyện bịa đặt, Diễm Dương công chúa cũng không chỉ là kiều diễm xinh đẹp, mẫu thân của nàng là đương kim Từ Hiếu Hoàng thái hậu, Đương Kim Hoàng đế Mộ Dung Thiên hạ là đệ đệ ruột thịt cùng mẹ với nàng. một vị thiếp thất như vậy, Trấn Nam Vương phi nhu nhược căn bản không phải là đối thủ.

Huống hồ vương phi hiền lành thể chất lại kém, ngay cả Kỷ Đình cũng chỉ có thể ngầm đồng ý Diễm Dương công chúa một tay nắm giữ việc bếp núc trong vương phủ. Trong phủ mọi người đối với vương phi hiện lương nhu nhược  kính trọng kính yêu, đối với công chúa lại thêm kính sợ.

Diễm Dương công chúa này mười mấy năm trôi qua có thể nói là xuôi gió xuôi nước, duy nhất không thuận, đại khái chính là bé gái mồ côi vương phi thu dưỡng kia.

Lúc trước vương phi nhiều năm không có con, nàng đã có ba nhi tử, bởi vậy vương phi ôm dưỡng nữ trở về nàng cũng không so đo, chỉ thương hại vương phi dưới gối không con.

Ai ngờ không lâu sau vương phi lại có bầu, còn là một nhi tử! Lúc ấy người nào cũng nói bé gái mồ côi kia là nữ đồng của Bồ Tát ban cho vương phi nương nương, nghe xong lời này Diễm Dương đã không muốn gặp nha đầu kia rồi!

Tuổi tác càng lớn, tiểu bé gái mồ côi trưởng thành lại thành nha đầu không biết phép tắc, cả ngày chỉ toàn nói mấy quái ngôn loạn ngữ, làm cái kì quái gì đó mới thấy lần đầu, gây tai họa này tiếp theo tai họa khác, Diễm Dương lại càng không thích nàng!

Nhưng ba nhi tử bảo bối của nàng người nào cũng cố tình thích dã nha đầu kia, Diễm Dương công chúa lo lắng huynh đệ ruột thịt sẽ vì thế mà phản bội nhau, không thể vì hòa thuận cùng tiền đồ của các con mà hạ quyết tâm đuổi Kỷ Tiểu Ly kia ra khỏi phủ.

Hôm nay Kỷ Tiểu Ly vừa mới phạm tội vào trong tay nàng, Diễm Dương công chúa không nói hai lời, kêu mama bên người bắt nàng, lập tức phái người đi thỉnh Kỷ Đình cùng vương phi.

Vương phi tới rất nhanh, đầu tiên liên tục chịu tội. Diễm Dương phiền nhất bộ dạng sầu khổ nhu nhược của nàng, chặn lời của nàng nói thẳng:

"Ta lúc này nhất định phải đuổi dã nha đầu này đi! Tỷ tỷ không cần cầu tình cho nó! Khẩn trương nghĩ xem an trí nó tới chỗ nào đi!"

"Diễm Dương, Tiểu Ly đã làm sai, muội muốn phạt muốn trách đều được, nhưng sao muội có thể đuổi nó đi được? một hài tử như nó làm sao có thể một mình ở ngoài...... Diễm Dương, muội coi như nể mặt ta......

"Vương phi có chút choáng váng mắt hoa, mama phải đỡ bên người, thanh âm nói chuyện càng ngày càng yếu. Diễm Dương nhìn không đành lòng, tức giận kêu lên với:"Mau ngồi xuống! Tỷ xem mặt tỷ trắng như tờ giấy rồi kìa!" Lại dựng thẳng lông mi rống bọn hạ nhân:

"Các ngươi đều là người chết sao! Nhanh đi lấy cho vương phi một chén trà nóng!"

Trong phòng loạn một trận, vương phi được đỡ ngồi vào ghế dựa, mặt trắng bệch cũng không chịu nghỉ ngơi một chút, nhìn về phía nữ hài bên kia bị mama túm lấy tay.

Nữ hài kia một thân áo ngắn màu vàng nhạt, chính là dưỡng nữ của Kỷ phủ  Kỷ Tiểu Ly. Thấy mẫu thân phát bệnh, Tiểu Ly cũng ủy khuất lại sốt ruột, một bên ra sức giãy dụa lớn tiếng nhận:

"không phải con! Là Tiểu Bạch tự tới tìm con! Cây thược dược trong viện của Công chúa nương nương cũng đã gặp phải kiếp số, cầu nguyện cả đêm khiến Tiểu Bạch ngủ không yên......"

Diễm Dương công chúa nghe dã nha đầu còn dám nói hươu nói vượn, giận dữ "Phanh" một chưởng vỗ vào bàn. Vương phi hoảng sợ, thấp giọng quát bảo nữ nhi dừng lại: "Tiểu Ly! Con đã hứa với mẫu thân không được nói quái ngôn loạn ngữ nữa rồi mà!"

Kỷ Tiểu Ly chu môi, uể oải ngậm mồm lại.

Vương phi nghiêm mặt thấp giọng chịu tội với công chúa, nhưng Diễm Dương làm sao còn nghe, luôn mồm đuổi dã nha đầu ra khỏi phủ đi.

Cũng may Kỷ Đình lúc này cũng tới. hắn mới từ giáo trường trở về, trên người còn mặc ô kim hộ giáp diễn tập kị xạ, một thân khí thế sát phạt, vừa vào cửa liền làm không khí ồn ào trong phòng nhất thời nghiêm trang, nha hoàn mama cũng không tự giác  nén tiếng thở của mình nhỏ lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!