Chương 17: (Vô Đề)

Đêm đó, Lý Hiệu dùng bữa, gã sai thái giám chuyển tấu chương sang tẩm điện phê chuẩn.

Trăng sáng giữa trời, hương quế đầy sân, lúc Lý Hiệu ngẩng đầu không biết vô tình hay cố ý liếc qua, gã thấy căn phòng trong góc đối diện đã tắt đèn.

"Bệ hạ." Lâm Uyển khoác áo bào thêu hoa từ trắc điện đi tới.

Lý Hiệu cúi đầu xem tấu chương, hờ hững nói: "Cứ để cửa mở, không cần đóng đâu."

Lâm Uyển vốn định sai người đóng cửa lại, không ngờ Lý Hiệu lại nói trước, đành phải coi như không có gì. Lý Hiệu xem tấu chương một lúc, không nhịn được lại ngẩng đầu liếc nhìn sân nhỏ đối diện, chỉ thấy Hứa Lăng Vân khẽ đóng cửa quay người bước ra.

Lý Hiệu cất cao giọng nói: "Giờ này ngươi còn định đi đâu?"

Hứa Lăng Vân khẽ giật mình, đứng từ xa bảo: "Thái hậu truyền thần đến nói chuyện."

Lý Hiệu nhìn thấy lão thái giám cầm đèn lồng đứng đối diện phía xa, biết lão là người bên cạnh thái hậu, nhưng lại thản nhiên nói:

"Phiền công công trở về nói với mẫu hậu ta một câu, đêm đã khuya rồi, ưng nô thân là nam nhân, đi tới đi lui trong cung không tiện, ngày mai hắn sẽ đi."

Lão thái giám xoa cổ họng, cất lời: "Thái hậu đã nói trước, người ở độ tuổi này rồi, cũng đáng tuổi bà của ưng nô, chẳng có gì không tiện cả."

Hứa Lăng Vân bỗng nhiên cười lớn, Lý Hiệu thấy cả bụng tâm sự của mình đều bị Thái hậu đoán chuẩn, đành miễn cưỡng nói: "Vậy thì đi đi, về sớm một chút."

Hứa Lăng Vân đi cùng lão thái giám theo lệnh, hướng về điện Dưỡng Tâm, Lý Hiệu cắm đầu xem tấu chương, Lâm Uyển dường như đoán được suy nghĩ trong đầu Lý Hiệu, cười bảo: "Luôn chỉ có mẹ ruột là hiểu rõ nhất tâm sự của con cái."

Lý Hiệu hơi động tâm, lời nói của Lâm Uyển đã chạm đến một chút chuyện cũ, hai chữ "mẹ ruột" làm gã nhớ ra cái gì đó.

Rất lâu trước đây, khi cựu hoàng hậu quy thiên, các hoàng tử quỳ gối bên giường theo thứ tự trước sau, Lý Hiệu xếp thứ sáu, nhưng lại được Chân hoàng hậu đặc biệt gọi lên.

Người đàn bà bị bệnh tật dằn vặt cho tiều tụy hốc hác đến không còn ra hình dáng con người nữa, vậy mà vẫn khắc ghi nghiệp lớn chưa thành, chỉ hận năm xưa chưa nhổ cỏ tận gốc hai mẹ con Lý Hiệu, không biết nên phó thác con trai mình cho ai.

"Không giống… Không giống…" Hoàng hậu lẩm bẩm.

Ngón tay của bà ta tóm chặt cánh tay Lý Hiệu đến chảy máu, lật đi lật lại nhiều lần, nhìn chằm chằm Lý Hiệu nói: "Ngươi không phải giống rồng (*)… Ngay cả người đàn bà kia ngươi nhìn cũng không giống, ngươi là nghiệt chủng của ai…" (*) con vua

"Bệ hạ?" Lâm Uyển cất lời hòa nhã.

Lý Hiệu tỉnh táo lại, thuận miệng bảo: "Tất cả các ngươi đều không đặt cô vào mắt, ngay cả một thị vệ tầm thường cũng dám đem cô ra làm trò đùa."

Lâm Uyển lo lắng nói: "Bệ hạ là minh quân, từ cổ chí kim chỉ có thời thịnh thế, trước mặt hiền quân, thần tử mới dám nói đùa thiên tử. Ban đầu… nghe cha nói muốn đưa thiếp vào cung, thần thiếp quả thực có hơi sợ hãi, nhưng bây giờ gặp được bệ hạ rồi, thiếp chỉ cảm thấy bệ hạ chính là người thiếp có thể dựa vào."

Lý Hiệu thản nhiên bảo: "Thật sao? Vậy trong mắt nàng, cô trước giờ vốn là người như thế nào?"

Lâm Uyển mỉm cười, Lý Hiệu thu tấu chương lại, nói: "Không lừa dối ái thê, tính tình cô thực ra cũng không tốt lắm, gần đây mới đỡ đi đôi chút."

Cung nữ nâng khay lên, Lâm Uyển tự mình mở nắp, bên trong là một nồi ngao tuyết hấp đường phèn.

Lý Hiệu nói: "Khi cô còn bé mẫu hậu cũng thích uống thứ này."

Lâm Uyển cười bảo: "Đây là thức uống người Giang Châu thường dùng." Nói xong nàng múc ra một chén, Lý Hiệu bưng chén, dường như lại nhớ ra điều gì.

Lâm Uyển nói: "Ngự thiện phòng chuẩn bị hai phần, một phần dâng cho người, một phần thưởng cho ưng nô."

Lý Hiệu bật cười, hắn nghĩ gì trong đầu, Lâm Uyển đều đoán chuẩn, cho dù như thế, Lý Hiệu vẫn lãnh đạm nói: "Một thị vệ chỉ biết luyên thuyên cả ngày, thưởng cho hắn làm gì? Cũng quá coi trọng hắn rồi."

Đôi mắt Lâm Uyển cong cong: "Bệ hạ đã yêu quý hắn, vậy đây cũng là chuyện thuộc bổn phận của thần thiếp."

Lý Hiệu uống chén ngao tuyết kia, hời hợt bảo: "Cô quý hắn lúc nào? Chẳng qua chỉ đối xử tốt với hắn."

Lâm Uyển nói: "Nếu đã có duyên…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!