Chương 39: Hoài nghi (Thượng)

Thân là đại sứ giao lưu thân thiện giữa thiên đường cùng các giới, Rafael có năng lực thích ứng siêu cường. Chẳng những mặt không đổi sắc qua được ải do Poggi canh gác ở cửa thành, mà còn đường đường chính chính đi theo một cặp chị em thiên sứ tiến vào trong nhà họ.

Hai nàng không hề cảm thấy ngạc nhiên với chuyện từ đâu chui ra thêm một thiên sứ xa lạ, vẫn như thường lệ làm những công việc lặp lại hàng ngày, sau đó đến giờ thì lên giường nằm ngủ.

Rafael vẫn luôn dán mắt vào các nàng suốt mấy tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng xác định mình đích thực bị xem như tàng hình.

Chờ hai chị em họ nhắm mắt lại, Rafael cực kỳ ga lăng giúp các nàng đóng cửa.

Giới thứ mười vào đêm, rất lạnh.

Hắn đẩy cửa sổ, đúng lúc nghe thấy một tiếng sụp đổ thật lớn.

Đám mây đen lượn lờ trên bầu trời đột nhiên xoay tròn, trông như lốc xoáy khổng lồ.

"Là ai làm?"

Hắn lại nghe thấy trong thành có tiếng người đang điên cuồng gầm rống, khiến cả tòa thành cũng hơi lắc lư theo.

Abaddon?

Rafael nghi hoặc. Trong ký ức, vị thiên sứ từng khét tiếng hung hăng này sau khi đọa lạc lại rất hiếm bạo phát. Nhiều thiên sứ còn đồn đãi rằng hắn đã truyền hết tính tình cho Poggi, bất quá hiện tại xem ra, bản tính hắn không hề biến mất, chỉ là trầm lắng quá lâu, chưa tìm được thời cơ để phóng thích.

Thế nhưng, tại sao đột nhiên lại xuất hiện thời cơ trùng hợp như vậy?

Trong mắt hắn lóe lên mâu quang hiếu kỳ, rón rén bò qua cửa sổ, nhảy xuống dưới.

Chị em thiên sứ kia sống ở tòa nhà không cao, chỉ có ba tầng. Thân hình rất nhanh sắp tiếp đất. Ngay lúc thân thể chỉ cách mặt đất không đến một tấc, đôi cánh thuần trắng đột nhiên giang ra, ngăn cản thế rơi, khiến thân thể hắn như sà trên mặt đất liền bay lên.

Bởi vì tạm thời không thể xác định vị trí và tư thế của Abaddon, cho nên Rafael tận lực bay thấp là đà xuyên qua những ngõ nhỏ quanh co.

Ầm.

Mặt đất chấn động.

Dãy nhà hai bên đường có gạch ngói rơi xuống.

Rafael nhíu mày.

Xem ra kiến trúc ở giới thứ mười không được kiên cố cho lắm, nếu Abaddon cứ tiếp tục dày vò chúng như vậy, cả Chủ thành có khả năng sẽ biến thành bãi phế tích. Thế nhưng, Mammon và Metatron không phải cũng đang ở giới thứ mười sao? Lẽ nào họ mặc cho hắn không chút kiêng nể phá hủy tất cả? Hay là......

Đây chính là cái bẫy dụ mình ra mặt?

Tốc độ của Rafael từ từ giảm xuống.

"Asmondeus rốt cuộc đang ở đâu?"

Tiếng rống của Abaddon lại vang lên cách đó không xa!

Poggi nhịn không được níu áo Mammon đang khoanh tay đứng một bên không nói không rằng, "Uy, ngươi xác định muốn để mặc ông ấy tiếp tục bạo phát như thế?"

Mammon hỏi: "Ngươi có kiến nghị gì?"

Poggi nói: "Không phải ngươi cũng là ma vương sao?"

"Ân."

"Ra ngăn ông ta lại đi." Poggi ôm mặt, "Thật đáng sợ!"

Mammon nói: "Ma vương mang tội danh khác nhau đảm nhận những công việc khác nhau."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!