Chương 23: Lựa chọn (trung)

Baird đột nhiên một quyền vung tới.

Simon không hề chớp mắt, liền bắt được nắm tay kia.

Baird chỉ cảm thấy cổ tay truyền đến một trận đau đớn bén nhọn, rắc một tiếng, đã bị bẻ gãy.

Simon buông tay, lạnh lùng nói: "Đừng làm những chuyện mình không có khả năng làm."

Baird ôm cổ tay đau đến không nói nên lời. Hắn không nhớ trước khi có được trí tuệ mình đã từng bị thương hay chưa, nhưng hắn chắc chắn rằng từ sau lần ăn quả Trí tuệ, chưa bao giờ chịu chút thương tích nào, cho dù chỉ là rách tí da. Thế nên cơn đau vì bị gãy cổ tay gần như sắp lấy mạng hắn.

Hybe nghe thấy tiếng rên thống khổ, nhịn không được mở mắt ra, sắc bén nhìn Simon.

Simon thản nhiên nhìn lại hắn, nói: "Thành chủ, không phải bọn ta phản bội ngươi, mà là ngươi phản bội bọn ta."

Hybe hé miệng, một loạt những câu khó nghe đang định ào ạt tuôn ra, nhưng đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, bèn chậm rãi nuốt trở vào, dùng khóe mắt liếc nhìn biểu tình của Metatron và Mammon, một lần nữa nhắm mắt lại.

Mammon hỏi Simon: "Vừa rồi ngươi nói là đồng ý?"

Simon nói: "Ba thứ đó ta đều có thể cung cấp."

"Cái rắm!" Baird đau đến có chút kiệt sức, miễn cưỡng mở miệng nói: "Mỗi một quả trí tuệ, đều có hạn ngạch...... Ngoại trừ thành chủ, ai cũng không có, ngươi đi đâu mà tìm?"

Simon thấy Mammon nhìn mình, lập tức nói: "Nếu ta đã đáp ứng, thì nhất định có thể giao ra."

Burj tâm niệm chợt động. Trước đó hắn nghi ngờ Metatron là thiên sứ lén ăn quả Trí tuệ, nhưng hiện tại xem ra hiển nhiên không phải. Hay nói cách khác, vẫn còn một quả Trí tuệ thất lạc bên ngoài.

Dường như đoán được suy nghĩ của hắn, Simon nói: "Quả trí tuệ đó là ta phái người đi trộm."

Nếu không phải vì tình thế không thích hợp, hắn nhất định sẽ mắng ầm lên! Burj nỗ lực kiềm nén lửa giận, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi: "Ngươi trộm quả Trí tuệ làm gì?"

"Lấy giống." Simon như thể lâm vào đường cùng, chuyện gì cũng nói toạt ra.

"Ngươi......" Burj rốt cuộc không giữ được vẻ niềm nở nữa, hung ác trừng hắn.

Metatron và Mammon phát hiện chỉ trong một lúc mình đã trở thành vai phụ, sân khấu này biến thành nội chiến của chủ thành. Bất quá dù sao cũng không mất thời gian, nên bọn họ không hề ngắt ngang.

"Cục Chấp vụ có người của ngươi?" Nếu không có nội gián, quả Trí tuệ tuyệt đối sẽ không bị mất trộm. Burj vẫn còn chút tự tin vào hàng phòng ngự bên ngoài cục Chấp vụ.

"Có." Simon tiếp tục bộc trực thú nhận.

Burj tiếp tục trừng hắn, "Ai?"

Simon không trả lời.

"Nylon?"

Burj chỉ thuận miệng thăm dò, ai ngờ Simon cư nhiên gật đầu.

"Quả nhiên là hắn!" Burj căm hận. Cha của Nylon cục trưởng tiền nhiệm của cục Chấp vụ, chiếu theo ý nguyện của cha hắn, vốn là hy vọng Nylon kế thừa vị trí này. Nhưng Burj đã âm thầm mua chuộc Julian và Baird, để bọn họ nói tốt cho hắn trước mặt Hybe, ngang nhiên đoạt mất vị trí cục trưởng từ trong tay Nylon. Đối với chuyện này, Nylon ngoài mặt không nói gì, nhưng trong lòng chỉ hận không thể chặt hắn làm tám khúc.

Cho nên suy đi nghĩ lại, kẻ chịu mạo hiểm làm ra loại chuyện cố sức nhưng không đạt được gì này, cũng chỉ có hắn.

Simon nói với Mammon: "Thiên sứ được khai sáng, thiên sứ không được khai sáng, và cả quả Trí tuệ ta đều có. Các ngươi khi nào cần?"

Mammon và Metatron nhìn nhau.

Mammon nói: "Càng nhanh càng tốt."

Simon cúi người hành lễ, sau đó nghênh ngang ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!