Chương 2: Hội nghị (trung)

Phòng hội nghị lập tức chìm vào im lặng.

Thạch Phi Hiệp thấy mọi người đều bày ra bộ dáng kín như bưng, nhịn không được nhỏ giọng hỏi Isfel: "Gì mà đại hội giới thứ mười?"

Isfel vẫn như cũ dán mắt vào quyển sách: "Đó là một nơi."

Thạch Phi Hiệp nghĩ nghĩ, thoáng chốc bừng tỉnh đại ngộ: "Giới thứ mười? Chữ giới trong cửu giới?"

Isfel gật đầu.

Thạch Phi Hiệp nhìn Mammon, lại nhìn những đại biểu khác, thấp giọng nói: "Là chuẩn bị mở rộng việc kinh doanh sao?"

"Phụt." Mammon nhịn không được phì cười.

Hắn vừa cười, vẻ mặt khẩn trương của các đại biểu khác lập tức dịu đi không ít.

Mammon nhìn Isfel: "Xem ra phúc lợi của nhân viên ở Con thuyền Noah không được tốt lắm."

Tuy Thạch Phi Hiệp rất hâm mộ bản lĩnh kiếm tiền của Mammon, nhưng đối với thái độ lên án này, hắn cảm thấy cần phải phi thường làm sáng tỏ.

"Làm trong khách sạn có lịch sử lâu đời nhất thế giới này, lòng trung thành cùa nhân viên ở Con thuyền Noah đều ăn đứt bất kỳ đồng nghiệp nào ở khách sạn nhà hàng khác! Điều này đương nhiên là nhờ sự quan tâm chu đáo của khách sạn đối với nhân viên từ vật chất đến tinh thần. Điển hình như, trước kia vì ta có thái độ làm việc cẩn thận, tác phong làm việc cần cù trung thực, nên được thăng làm quản lý bộ phận buồng. Điểm nhấn này đã thể hiện, khách sạn luôn coi trọng từng tiến bộ của nhân viên.

Nếu khách sạn không quý trọng nhân viên như thế, đám nhân viên chúng ta cũng đã không vì sự phát triển của khách sạn mà dốc hết sức lực, cúc cung tận tụy!"

Thạch Phi Hiệp nói xong một tràng, tiện tay cầm ly cà phê trước mặt Isfel ừng ực uống một hớp lớn bổ sung thêm nước.

Mammon nhìn Isfel hỏi: "Ngươi đã làm gì hắn?"

Isfel rốt cuộc cũng ngẩng đầu khỏi quyển sách: "Mười lần."

"Một đêm?"

"Ân."

Mammon quay về phía Thạch Phi Hiệp đang đỏ mặt mà vẫn cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh, nhướn mày nói: "Quả nhiên là quan tâm chu đáo từ vật chất đến tinh thần."

Thạch Phi Hiệp trừng mắt nhìn Isfel.

Isfel giơ ngón tay nhẹ nhàng quệt đi giọt cà phê đọng trên khóe môi hắn.

Thạch Phi Hiệp tức giận quay đầu định cắn, ngón tay Isfel đã nhanh chóng rút về.

Mammon thong thả lấy một mẩu bánh ngọt cho vào miệng, chậm rãi thưởng thức: "Nếu Antonio muốn chuyển chỗ làm, nhớ bảo hắn tới tìm ta."

Thạch Phi Hiệp nói: "Ta nghĩ hắn hẳn sẽ không sa đọa như vậy." Hắn vẫn canh cánh trong lòng vì Mammon ban nãy đã vạch trần chuyện của hắn.

"Ngươi kỳ thị đọa thiên sứ?" Mammon mỉm cười nhìn về phía Isfel, trực tiếp châm ngòi.

Thạch Phi Hiệp nói: "Ta kỳ thị những tên thích bới móc."

Mammon nói: "Ta là thương nhân cạnh tranh lành mạnh."

"Ta là đối thủ đả kích thương nhân lành mạnh." Thạch Phi Hiệp nói.

"Khò khò ——"

Tiếng ngáy đột ngột vang lên.

Đại biểu Tinh linh thấy Isfel cùng Mammon đều nhìn qua, liền khẩn trương thúc vào đại biểu Titan đang ngồi cực thẳng, ngủ cực nhiệt tình bên cạnh mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!