Chương 14: Đổ quán (trung)

Lần thứ hai trở lại văn phòng của Julian, mặt trời đã lên cao. Cả bàn làm việc tắm mình dưới ánh nắng, màu đỏ thẩm trong nắng như phủ thêm một lớp vàng.

Julian ngồi xuống sau bàn, hỏi: "Bữa trưa muốn dùng gì?"

Metatron ngẩn ra một hồi, nói: "Gì cũng được."

"Cánh thiên sứ cũng được sao?" Trong mắt Julian hiện lên một tia giễu cợt.

Metatron từ từ mở to mắt.

Julian đưa tay vuốt ve quả cầu thủy tinh thông tấn, chờ hào quang dần sáng lên, mới nói: "Hai phần salad, ta phải cho thỏ ăn."

Metatron vẫn im lặng.

"Rốt cuộc ngươi là ai?" Julian ngả người dựa vào lưng ghế, ánh mắt nhìn Metatron mang theo vẻ xét nét thăm dò, còn có một tia âm lãnh không thèm che giấu.

Metatron nói: "Như Burj đã giới thiệu, ta là Menon."

"Burj? Ha, hắn đúng là một cái cớ không tồi." Julian nói, "Ngươi có biết tại sao hắn lại ném ngươi cho ta không?"

Metatron nói: "Bởi vì ta cần việc làm, mà nơi này vừa vặn đang tuyển một vị trí khá tốt."

"Vị trí khá tốt?" Julian nhếch miệng giễu cợt, "Nếu lấy tỉ lệ tử vong mà nói, bình quân cứ nửa tháng lại đổi một trợ lý đích thật có thể coi là khá tốt."

Metatron cau mày.

Mammon cười lạnh: "Ta đã sớm thấy tên Burj đó chướng mắt rồi, thì ra hắn muốn mượn đao giết người."

Julian nói: "Cho nên ta mới hỏi có phải ngươi đã đắc tội với tai mắt của cục Chấp vụ, hoặc là cục Giám sát. Bất quá, từ thế cục ban nãy có thể thấy hình như ngươi...... đều không có hai khả năng đó."

Metatron không kiêu không nịnh nói: "Ta thật sự không phải."

"Ngươi hiển nhiên cũng không liên quan đến thành chủ." Trong mắt Julian lóe lên quang mang băng lãnh như một lưỡi dao sắc bén, "Nếu vậy, ta rất hiếu kì tại sao Burj lại dâng ngươi tới trước mặt ta, để ta động thủ."

"Có lẽ, đúng như suy đoán trước đó của ngài, hắn muốn lấy lòng ngài." Metatron thản nhiên nói.

"Ngươi có biết đám trợ lý của ta chết như thế nào không?"

Metatron phối hợp lắc đầu.

Julian chậm rãi đứng dậy, đôi mắt như hóa thành lưỡi câu, gắt gao câu lấy hắn, "Bọn họ đều chết trên giường ta."

Metatron thân thể thoáng động.

Ngay vừa rồi, Mammon đã định động thủ. Nếu không phải hắn kịp thời ngăn lại, có lẽ hiện tại Julian đã nằm một đống dưới đất rồi.

"Đây cũng không phải tin tức mới lạ ở Chủ thành." Julian tự tiếu phi tiếu, "Nhưng ngươi lại không hiểu chuyện. Chẳng lẽ ngươi cho rằng dưới tình huống như vậy, ta còn tin Burj dùng ngươi để lấy lòng ta sao?"

"Có lẽ bởi vì ta không hiểu chuyện, cho nên hắn mới dùng ta để lấy lòng ngươi." Metatron sống chết giữ lấy quan điểm.

Mammon cực kỳ phản cảm với hai chữ "lấy lòng" này. Đáng chết! Hắn còn không được đãi ngộ như vậy!

Julian chậm rãi nói: "Xem ra, ngươi vẫn chưa chuẩn bị để nói sự thật."

"Ta không còn gì để nói."

Julian rốt cuộc cũng xuất ra con át chủ bài: "Ta nghe nói, có một quả trí tuệ bị mất trong tay Burj."

Metatron thoáng ngạc nhiên, lập tức hiểu ngay ẩn ý của hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!