Thấy hắn đến, Hạ Nguyệt Dao mừng rỡ, lập tức bước tới.
Tống công tử, ta…
"Hạ đại nhân, dù ta và nhị tiểu thư Hạ phủ không thành duyên, nhưng ta khi xưa đích thân đến cầu hôn, cầu hôn chính là nhị tiểu thư. Nay hôn sự không thành, Tống mỗ cũng không oán trách, chỉ là việc thay người, xin hãy cho qua!"
Tống Văn Quân thẳng thừng ngắt lời Hạ Nguyệt Dao.
Nghe hắn nói, mắt nàng đỏ lên ngay lập tức, như có chút không cam lòng:
"Hạ Nguyệt Từ chẳng qua chỉ là thứ nữ, ngươi cũng bằng lòng cưới nàng. Ta là đích nữ, thân phận cao quý, ngươi dựa vào đâu mà xem thường ta?"
Tống Văn Quân ngước nhìn nàng một cái, biểu cảm trên mặt không thay đổi, nhưng lại lùi về sau hai bước.
"Đích hay thứ thì đã sao? Khi xưa ta cầu hôn, chỉ vì nhị tiểu thư Hạ gia có tâm tư thuần khiết, đoan trang hào phóng. Nay đã vô duyên, Tống mỗ càng muốn toàn tâm cống hiến cho triều đình, thay hoàng thượng chia sẻ gánh nặng!"
Ta nhìn hắn, còn hắn cũng nhìn ta.
Thiếu niên nho nhã, là một người thật tốt.
Nên khi xưa dù biết hắn xuất thân nghèo hèn, nhưng được phụ thân chủ trì hôn sự, ta cũng sẵn lòng chấp nhận.
Chỉ là, sau một kiếp luân hồi, ta lại phải bắt đầu trong cảnh ngộ đầy bi thương.
Rốt cuộc, là vô duyên mà thôi.
Nghe những lời này, Hạ Nguyệt Dao lập tức khóc lóc om sòm.
Là con út trong nhà, từ nhỏ đến lớn thứ gì nàng muốn đều phải có được, nay chuyện hôn nhân không như ý, tất nhiên nàng mặc kệ thể diện mà làm ầm lên.
Đúng lúc ấy...
Bùi Quân Mục và Hạ Nguyệt Y xuất hiện.
Vừa bước xuống xe, Hạ Nguyệt Y liền buông lời mỉa mai.
"Nhị muội của ta, xem ra thật sự bảo vệ Tống công tử đấy. Cũng phải thôi, dù sao cũng là nhà sắp thành thân, tình cảm có khác."
Trong lúc nàng nói, ta chỉ chăm chú nhìn Bùi Quân Mục.
Hắn cũng nhìn ta, trên mặt tuy không có biểu cảm gì, nhưng ta vẫn thấy được chút không vui trong ánh mắt.
Nam nhân mà.
Huống chi hắn còn là con cưng của trời, là hoàng tử được hoàng đế sủng ái nhất hiện nay. Đương nhiên hắn không cho phép nữ nhân của mình còn có người khác trong lòng.
Nên ta bước đến bên cạnh Bùi Quân Mục.
Mỉm cười nói:
"Ngoài bệ hạ ra, người nam tử xuất chúng nhất thiên hạ hiện đang đứng trước mặt ta, làm sao ta có thể động lòng với ai khác?"
Con người.
Dù là nữ nhân hay nam nhân.
Cố Diệp Phi
Khi nghe lời tán thưởng, nhất là những lời khen ngợi trực tiếp, ai lại không cảm thấy hài lòng đôi chút?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!