Sắc mặt Lâm Hải trở nên khó coi, biểu hiện của Lâm Phong hôm nay đã làm cho ông kinh ngạc rồi, trong lòng ông cảm thấy vui mừng, nhưng Lâm Bá Đạo mở miệng nói như vậy, tuyệt không thể không nắm chắc. Dù Lâm Phong có thể đối kháng Lâm Hồng, nhưng vòng tiếp theo đối chiến Lâm Thiên thì sao?
Lâm Bá Đạo muốn đưa Lâm Phong vào chỗ chết.
- Thế nào, gia chủ Lâm gia ta, ngay cả một chút quyết đoán này cũng không có sao, để cho đám trẻ của chúng ta không cách nào phát huy.
Lâm Bá Đạo thấy Lâm Hải trầm mặc liền bồi thêm.
- Cha, đáp ứng lão ta.
Lâm Phong trở nên lạnh lùng, hắn cùng một nhà Lâm Bá Đạo không thù không oán, thậm chí có thể coi là chí thân, nhưng một nhà Lâm Bá Đạo lại từng bước lập mưu muốn lấy vị trí tộc trưởng của cha hắn, muốn tính mạng của Lâm Phong hắn. Đã như vậy, ngươi bất nghĩa, ta cũng không cần do dự, chiến là được.
Lâm Hải nhìn ánh mắt trong suốt tinh khiết Lâm Phong mang theo tự tin, đôi môi khẽ nhúc nhích, phun ra một chữ:
- Được!
- Tốt, không hổ là tộc trưởng của Lâm gia ta, có quyết đoán! Nếu tộc trưởng đã đáp ứng, vậy thì bắt đầu đi, Lục trưởng lão, để Lâm Thiên cùng Lâm Ngân đánh trước sao.
Lâm Bá Đạo lộ vẻ hăng hái, sảng khoái vô cùng, nếu Lâm Hải đã gật đầu, vậy thì trò hay nên để cuối sao.
- Tốt!
Lục trưởng lão gật đầu đồng ý.
- Nhận thua đi, ngươi không phải là đối thủ của ta.
Lâm Thiên đi lên chiến đài, trường bào đuôi phượng, kiêu ngạo không ai bì nổi.
- Dù không phải đối thủ, cũng phải đánh một trận.
Chiến ý trên người Lâm Ngân bắt đầu thiêu đốt, buông ra Hỏa Diễm Vũ Hồn, không khí trở nên ngột ngạt.
- Vũ Hồn của ngươi cũng đã tiến hành bản mạng thức tỉnh, coi như là không tệ, đáng tiếc vẫn chỉ là Hỏa Diễm Vũ Hồn, còn chưa sinh ra dị biến trong lúc thức tỉnh. Ngươi! Không có nửa điểm cơ hội.
Thanh âm Lâm Thiên lạnh lùng.
Đạo khảm thứ nhất của võ tu chính là tấn chức Linh Vũ cảnh, trong lúc lên cấp, Vũ Hồn nhận được bản mạng thức tỉnh. Trong quá trình thức tỉnh, cực ít người có Vũ Hồnn nhận được dị biến, cường đại hơn nhiều so với trước kia.
Mà Lâm Thiên, sau khi Vũ Hồn bản mạng thức tỉnh, Vũ Hồn của nàng có được dị biến, trở nên mạnh hơn, thành Vũ Hồn Băng Hỏa Đồng Nguyên.
Ảo ảnh Vũ Hồn Băng Hỏa tương dung ở sau lưng Lâm Thiên phóng lên, trong hàn băng ôm lấy hỏa diễm, trong lửa nóng thiêu đốt lại bao trùm lấy băng sương màu trắng, huyễn lệ vô cùng. Không gian thỉnh thoảng cuồng bạo, thỉnh thoảng đông cứng, cực kỳ quỷ dị.
- Đã sớm nghe nói Vũ Hồn của Lâm Thiên trải qua bổn mạng thức tỉnh, trở thành Vũ Hồn Băng Hỏa Đồng Nguyên, quả nhiên không giả, thật là thiên tài tuyệt định của Lâm gia ta, tên phế vật Lâm Phong kia còn xa mới so được.
- Đúng vậy, khó trách lần này có nhiều trưởng lão duy trì cho Lâm Thiên như vậy, Băng Hỏa Đồng Nguyên Vũ Hồn, không chỉ có chiếm ưu thế trên Vũ Hồn, sau này còn kiêm tu công pháp cùng võ kỹ Bhệ và Hỏa hệ, tương lai tất sẽ trở thành cường giả một phương.
Nghe được lời xôn xao bàn luận ở phía dưới, nụ cười trên mặt Lâm Bá Đạo càng thêm rạng rỡ, mấy vị trưởng lão bên cạnh lão ta cũng dễ nhìn hơn nhiều.
- Băng Thiên Tuyết Địa!
Lâm Thiên lạnh lùng mở miệng, thiên địa trở nên lạnh lẽo, sương mù màu trắng bốc lên bốn phía, dường như trời cao muốn tuyết rơi.
Băng có tác dụng khắc chế hỏa, vì vậy Lâm Thiên sử dụng võ kỹ Băng hệ trước tiên.
- Dung Nham Chưởng.
Lâm Ngân hét lớn một tiếng, bổ ra một chưởng về phía trước, trong lòng bàn tay mơ hồ truyền ra hỏa diễm đốt lên.
- Nhược Thủy Ngưng Băng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!